Chương trước
Chương sau
Đi với Tiểu Hỏa bước vào Truyền tống trận, Trương Hiểu Vũ nhắc nhở nói: "Mặc kệ bất luận trong tình huống nào cũng không nên biến thành chân thân đây, ngươi phải làm quen với việc tác chiến dưới hình thức nhân thân (hình dáng của nhân loại) đi".
Tiểu Hỏa gật đầu nói: "Lão đại, ta biết rồi, hiện tại ta đã nắm giữ được một loại chiến đấu pháp của nhân thân, uy lực rất mạnh".
"Vậy là tốt rồi, lập tức sẽ được nghiệm chứng mà thôi". Hai người bị truyền tống quang mang bao vây lấy mà đi vào trong hư không.
Chiến thần cung cách Thiết Huyết Thành rất xa, cho dù có truyền tống quang mang xé rách hư không, bay đi trong phản không gian với tốc độ hơn cả tốc độ ánh sáng vô số lần nhưng cũng mất một khoảng thời gian mới đến được, dù sao tốc độ ánh sáng cũng chỉ hơn ba trăm ngàn km/giây mà thôi, tại Nguyên thủy tinh cũng không tính toán là cái gì.
Sau thời gian chừng uống một chén trà nhỏ: "Truyền tống trận quang mang sáng rồi, mọi người chuẩn bị động thủ". Trên sân Truyền tống một đám người giương cung bạt kiếm, những người không liên quan đều vô ý thối lui ra ngoài.
Quang mang tản ra, hồng bào thanh niên mỉm cười nói: "Tiểu Hỏa, hai người chúng ta đúng là được hoan nghênh, sớm đã có người ở chỗ này chờ rồi".
"Vậy thì nên thưởng cho bọn họ một chút". Tuấn mỹ thiếu niên mặc tinh hồng sắc trường bào trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn nói.
Mười ba người sớm chờ ở chỗ này có chút kinh ngạc bởi vì người tới dĩ nhiên chỉ là hai người thôi, một tự nhiên là Ma đế, người kia là một thiếu niên chừng mười lăm mười sáu tuổi, vẻ mặt cuồng nhiệt nhìn bọn hắn chằm chằm.
"Làm sao bây giờ, nữ nhân của Ma đế không có tới".
"Mặc kệ, thiếu niên kia có thể đi cùng hắn đến đây, trước tiên giết hắn đi để làm cho Ma đế phân tâm".
"Kim cương áp đỉnh!" "Thủy qua đại long toàn!" "Ngũ kim lao ngục!"...
Trong nháy mắt, chí ít có đến năm sáu cái Phạm vi áo nghĩa đem hai người Trương Hiểu Vũ quây ở chính giữa, toàn bộ cái sân rộng nhất thời quang hoa tận trời, kình khí bắt đầu khởi động.
Tả quyền hướng lên trời, Trương Hiểu Vũ đơn giản đánh nát một tòa kim thân lớn từ trên trời giáng xuống, hữu quyền chợt kích thẳng ra, Thủy loa toàn và Kim sắc lao ngục cũng bị đánh tan, quyền kình bàng bạc mênh mông hung mãnh không gì không phá được.
"Phần thiên chỉ!", Tiểu Hỏa từ khi tới Nguyên thủy tinh, đây là lần đầu tiên chiến đấu, chỉ thấy ngón trỏ tay phải hắn hướng về phía một thành viên Vạn Niên Đường gần nhất điểm tới.
Xì!
Tinh hồng sắc hoả tuyến như một đạo hồng sắc laser đơn giản xuyên thấu qua phòng ngự của người nọ mà đốt cháy hắn.
"Đây là hỏa diễm gì vậy". Thành viên Vạn Niên Đường bị thiêu trong hỏa diễm kêu thảm một tiếng rồi lập tức bị đốt thành khói xanh, trên người Thánh khí và nguyên giới đinh đinh đang đang rơi xuống.
Trương Hiểu Vũ nhìn thoáng qua thành quả của Tiểu Hỏa mà thầm nghĩ: Phần thiên chi hỏa này vẫn ở hình thức ban đầu, vô pháp đem Thánh khí và nguyên giới thiêu hủy đi, khoảng cách đến đốt cháy cả thiên địa còn kém xa, tuy nhiên đây là điều tốt, người khác căn bản sẽ không hoài nghi Tiểu Hỏa là Phần Thiên Cổ Long.
"Thiên Tinh dẫn lực, Dẫn lực đại bạo tạc!".
Hai tay cố sức hợp lại, hai gã Thành viên Vạn Niên Đường thân bất do kỷ và vào nhau rồi hóa thành một bãi huyết vụ và bị dẫn lực gom lại trong phạm vi cực nhỏ.
"Ma đế không hổ là Ma đế, lợi hại phi thường, bất quá cái thiếu niên kia là ai vậy, sao cũng lợi hại như vậy chứ". Đám Thành viên Vạn Niên Đường tâm tư vừa chuyển, trong ánh mắt tràn đầy ngưng trọng nghĩ thầm.
Mười ba người trong nháy mắt đã chết đi mất ba người, tuy nhiên số còn lại không lùi mà tiến tới giết về phía hai người.
"Dung hợp áo nghĩa: Địa phục lôi quang ngục!".
Két két két!
Mặt đất bị nhuộm màu màu mực, vô số hồ quang liên tiếp phóng ra, từng đạo lôi quang sắc bén như đao phóng lên cao mà hình thành nên vô số đạo lôi điện quang trụ.
"Tiểu Hỏa, cẩn thận đó". Trương Hiểu Vũ trong lòng rõ ràng, công kích của Tiểu Hỏa tuy rằng đã đạt đến đỉnh cấp Đại đế tiêu chuẩn thế nhưng các phương diện khác thì còn kém không ít, tối đa chỉ tương đương với Thiên Đế mà thôi.
Tuy nhiên chỉ thấy Tiểu Hỏa cười hắc hắc nói: "Lão đại, xem ta đây, Phần thiên chưởng!" Đang khi nói chuyện, tay phải hắn đè lên mặt đất, tinh hồng sắc hỏa diễm bạo phát ra giống một vòng hỏa hoàn.
Ầm một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, hết thảy lôi quang điện trụ đều bị hỏa diễm đánh cho tan rã, hỏa hoa dư thế chưa tiêu trong nháy mắt đã trùng kích lên trên người mười người còn lại.
"Mạng ta xong rồi". Có ba người đỡ không được hỏa hoàn trùng kích, thân thể bị đốt cháy thành một đoàn đoàn khói xanh tiêu thất trong không khí.
Trương Hiểu Vũ hai mắt sáng ngời, chiêu này không tệ, là công kích phạm vi lớn hơn nữa uy lực cực kỳ cường hãn, không chỉ đánh tan lôi quang điện trụ mà còn có thể thừa thế đánh chết ba gã thành viên Vạn Niên Đường, bây giờ chỉ còn lại có bảy người thôi.
"Ma đế, tiếp ta một quyền". Trong hỏa lãng từ từ tan rã đi, một thân ảnh cực nhanh lao về phía Trương Hiểu Vũ, đây là một gã Chiến đế, quyền kình so với Tinh Đế cũng không yếu hơn bao nhiêu.
Trương Hiểu Vũ cười nhạt rồi lăng không vugn ra một quyền đánh về phía đối phương, quyền thế sắc bén chưa từng có, chúng nhân quan chiến trên sân rộng đều giương mắt mà nhìn.
"Ma đế quá lợi hại, người nọ thực lực cũng là hiếm có trong các Đại đế thế mà ngay cả lại gần người ta cũng không được".
"Nhân vật một trong tam đại đế mà dễ vây giết như vậy sao, nếu vậy thì cũng không được kêu là tam đại đế".
"Bất quá thiếu niên kia là ai mà cũng lợi hại không thể tưởng tượng nổi".
"Ai biết được, người có thể đi cùng Ma đế sao có thể là hạng người bình thường được chứ".
Mọi người mặc dù đang nghị luận bất quá hai mắt đều không nháy nhìn chằm chằm vào chiến đấu, chỉ sợ bỏ sót chi tiết nào.
Phía sau chợt có tiếng kình phong truyền đến, một đạo thân ảnh lao ra khỏi hỏa lãng nói: "Hắc hắc, Ma đế ngươi bị lừa rồi, người kia bất quá chỉ là hư thế thôi, ta mới chân chính là đòn sát thủ ".
Người này chính là gã trung niên nhân, đồng dạng là đỉnh cấp Chiến đế, bất quá còn mạnh hơn người lúc trước ba phần, tương đương với Tinh Đế.
Quyền kình đã tới sát thân thể, kỳ thực hắn muốn tránh ra cũng không phải là cái gì khó, bất quá Tiểu Hỏa đang ở bên cạnh nên Trương Hiểu Vũ tự nhiên sẽ không thối lui.
"Khiến ngươi thất vọng rồi, Chân lực bạo!".
Trong thời gian điện quang hỏa thạch, từ phía sau Trương Hiểu Vũ xuất hiện một đạo kình lực hùng hồn, so với quyền kình cũng không yếu hơn va chạm với quyền kình của trung niên nhân kia.
Lăng không phun ra một ngụm tiên huyết, trung niên nhân không tin tưởng nói: "Sao có khả năng chứ, vì sao uy lực lớn như vậy".
Trương Hiểu Vũ xoay người nói: "Phía sau lưng ta cũng đã có một cái huyệt khiếu đột phá rồi, nếu không thì một quyền này của ngươi cho dù vô pháp làm tổn thương đến ta thì cũng sẽ làm cho ta rất chật vật". Nói xong hắn lại vung quyền đánh vào đối phương.
Tiểu Hỏa có Trương Hiểu Vũ bên cạnh nên căn bản là không cần lo lắng có người tới gần, Phần thiên chỉ lại không ngừng phụt ra, vô số hỏa quang đan vào nhau thành lưới hỏa lực đánh về phía năm người còn lại.
Xì, vừa một gã Thành viên Vạn Niên Đường lại bị hỏa diễm thiêu cháy hóa thành tro bụi.
Bốn người cuối cùng biết việc vây sát đã thất bại, lúc này mà chết thì không có lời nên đều tản ra bốn phương tám hướng bỏ chạy, động tác rất lưu loát. Tuy nhiên những kẻ có can đảm vây sát mình, Trương Hiểu Vũ sẽ không lưu lại kẻ nào cả.
"Hoa khai dẫn lực, trở về cho ta ", một màn quỷ dị phát sinh, từ bốn phương bốn Thành viên Vạn Niên Đường đào tẩu liền bị lôi trở về. Một người trong đó kinh khủng nói: "Đây là cái Thiên Tinh dẫn lực gì ".
Trương Hiểu Vũ mỉm cười: "Ở trên hư không hạ mầm móng dẫn lực, đợi khi nó nở hoa đủ có thể bắt được nhiều mục tiêu, đây là Dẫn lực áo nghĩa của ta".
"Chúng ta không xong rồi, có thể đem năng lực của chiến giả tiến hóa thành áo nghĩa, Ma đế không hổ là Ma đế".
"Hoa khai hoa diệt!".
Bốn người nhất thời hướng về một điểm bắn tới, rồi đột nhiên trong hư không phóng xuất ra một đóa hoa có bốn cánh, đẹp đẽ mỹ lệ.
Lúc này, trên cái sân rộng mặc dù có vết máu nhưng lại không có bất luận tý vụn thịt nát nào lưu lại, kình khí ba động hỗn loạn không gì sánh được kia căn bản là không lưu lại chút vết tích nào.
"Dám sát nhân tại Thiết Huyết Thành, hai người các ngươi có biết quy củ hay không ". Lúc này chấp pháp đội của Thiết Huyết Thành mới chạy đến quát to.
Tiểu Hỏa đang muốn đáp lại thì Trương Hiểu Vũ ngăn cản hắn nói: "Những người này phục kích chúng ta trước, chúng ta chỉ là tự vệ thôi, chủ động sát nhân chịu ngũ ức sát nhân phí, bị động giết người chỉ là một trăm triệu, nơi này là một tỷ ba đây".
Nói xong Trương Hiểu Vũ đem một quả nguyên giới ném tới tay gã đội trưởng đội chấp pháp.
"Ma đế nói không sai, những người này đã sớm ở chỗ này mai phục rồi, Ma đế chỉ tự vệ mà thôi".
"Theo đạo lý mà nói, truyền tống trận là trung tâm thành thị, chấp pháp đội các ngươi sao lại tới chậm như thế". Có người nghi ngờ đặt câu hỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Gã đội trưởng đội chấp pháp sắc mặt hơi đổi nói: "Nếu là tự vệ thì cứ như vậy đi, hai người các ngươi khi còn ở Thiết Huyết Thành hay nhất là ít gây chuyện đi, chúng ta đi thôi". Nói xong hắn mang theo chấp pháp đội theo đường cũ phản hồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.