Chương trước
Chương sau
So với sa mạc Đôn Hoàng trên Nguyên Tinh, sa mạc trên tinh cầu màu vàng càng nóng và cuồng bạo, trong này, tùy thời tùy chỗ đều có thể hình thành bão cát khủng bố, lắng nghe tiếng biến dị sinh vật gào rú, ngóng nhìn bầu trời che khuất cát vàng, người thường ý chí có kiên định cũng muốn phát điên, bởi vì nơi này, tuyệt đối không phải hoàn cảnh nhân loại có thể sinh tồn được.
Đứng thẳng trên gò núi cực lớn, Trương Hiểu Vũ không đếm xỉa đến bão cát như tận thế chung quanh, con mắt chậm rãi nhắm lại, tiến vào đến một loại huyền diệu không thể tả -- cảnh giới vạn vật hô hấp.
Có thể trong ngắn ngủi hai mươi ba mươi năm tu luyện tới chuẩn Chiến Đế, Trí Tuệ Tu Luyện Pháp có không ít tác dụng, mà tác dụng càng lớn hơn là cảnh giới vạn vật hô hấp, nó giống như là mạch đập vũ trụ, mang đến cho tiểu vũ trụ của Trương Hiểu Vũ hơi thở sinh mệnh.
Đại Địa Mạch Giáp là năng lực thể chi đạo trọng thứ tư, cùng ba trọng phía trước khác nhau là, trọng thứ tư chú trọng phòng ngự nhất, ý nghĩa của nó là làm cho chân lực cùng thân thể mô phỏng ra nhịp đập đại địa dưới chân, hình thành một tầng nhịp đập hộ giáp đặc biệt, có thể cùng dày đặc giống như đại địa, hơn nữa làm tan mất lực đạo tác dụng vào thân thể.
Một bước này nói khó không khó, nói dễ lại chưa có người bước qua, so với Võ Tôn tiến giai Võ Đế còn muốn thưa thớt rất nhiều, bởi vì có thể phát giác được đại địa nhịp đập tương đối đơn giản, nhưng phải đem nó vận dụng đến bản thân mình, sau đó trở nên hoàn mỹ giống như cả đại địa thật sự rất khó khăn.
Vận dụng vạn vật hô hấp, Trương Hiểu Vũ rõ ràng cảm nhận được đại địa hô hấp, nhịp đập giống như trái tim nó, xỏ xuyên qua cả bản thể, khắp tinh cầu đại địa đều liên tiếp lại với nhau, tuy hai mà một.
Vẫn không nhúc nhích đứng thẳng ba tháng, gò núi dưới cuồng phong quét ngang đã sớm bị san thành đất bằng phẳng, trong đó sa mạc biến dị sinh vật đến đây đánh lén đều đều bị Trương Hiểu Vũ chặt một cái đánh chết, phải biết rằng đại địa phương viên vài trăm dặm cũng đã là tai mắt của hắn, nhìn như không hề có cảm giác, thật ra đã sớm rõ như lòng bàn tay.
Phập, một chỗ sa mạc vỡ ra, bóng người màu xanh da trời bắn ra, lơ lửng ở giữa không trung.
Trương Hiểu Vũ trên mặt hiển hiện nhàn mỉm cười nhạt, vẻn vẹn ba tháng thời gian đem Đại Địa Mạch Giáp từ hỏa hầu tầng thứ tư đẩy lên tới hỏa hầu tầng thứ năm, so sánh với thời gian tầng thứ ba tiến vào tầng thứ tư còn muốn nhanh gấp ba, xem ra theo sự lý giải về Đại Địa Mạch Giáp, hỏa hầu thay đổi cũng tăng lên cực kỳ cực nhanh, đương nhiên, nếu như không có vạn vật hô hấp phối hợp tu luyện, cũng không có khả năng làm nhanh như vậy, hai bên hỗ trợ lẫn nhau, đều có chỗ tiến bộ.
Ánh mắt khóa chặt bão cát vọt tới từ phía bên phải, Trương Hiểu Vũ bàn tay thành đao, vô cùng đơn giản bổ tới.
Vô hình chấn động theo Trương Hiểu Vũ thủ thế khuếch tán ra, bão cát rõ lớn trong nháy mắt mất đi động lực, ầm ầm trở thành vô số cát vàng rơi trên sa mạc, lại ở nơi đó tạo thành một mảng gò núi.
"Môn chủ, ngươi xuất quan." Bách Diệp Tôn Giả từ chỗ bão cát biến mất bay vụt tới.
Trương Hiểu Vũ cười nói: "Mới xuất quan, ngươi thế nào." Vừa rồi đúng là phát hiện ra Bách Diệp Tôn Giả, hắn mới đánh tan bão cát.
Bách Diệp Tôn Giả lơ lửng tại phía trước Trương Hiểu Vũ hơn mười mét, cười nói: "Ba tháng có thể có cái tiến bộ gì, nhưng mà ngược lại càng thêm minh bạch diệu dụng hai kiện thánh khí." .
"Thánh khí uy lực còn xa xa không có phát huy ra, có thể phát huy một hai thành uy lực cũng đã rất mạnh, dù sao đây là bảo vật Võ Đế cũng sử dụng." .
"Đúng vậy! Không nói đâu xa, riêng chất lượng nguyên lực thánh khí cần đã không phải chúng ta có thể duy trì, tối thiểu cũng muốn nguyên lực Võ Đế mới có thể." Bách Diệp Tôn Giả cười khổ nói.
Trương Hiểu Vũ cũng biết điểm này, bởi vì thần khí của hắn cũng là như thế, chân lực chất lượng theo không kịp, uy lực chém ra rõ ràng không phù hợp cái tên thần khí.
Hai người trò chuyện về tình huống riêng của mình một chút, lại bắt đầu bế quan tu luyện, thời gian hơn bốn năm vẫn có thể làm rất nhiều chuyện.
Trên một tinh cầu đầy núi lửa, nham thạch nóng chảy không lúc nào không phun trào, bầu trời bị phủ lên thành hỏa hồng sắc, trong không khí đầy kịch độc và mùi lưu huỳnh, cảnh tượng giống như tận thế.
Trong nham thạch nóng chảy, Bạch thanh niên ngồi xếp bằng ở trên một mặt đá không bị hòa tan cực lớn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Thật lâu, hắn mở mắt, bàn tay mở ra, trên lòng bàn tay dần dần hình thành một khỏa bạch sắc hỏa diễm, hướng về phía nham thạch nóng chảy ném tới.
Phốc, bạch sắc hỏa diễm lại khiến cho hồ nham thạch nóng chảy bị bốc hơi gần hơn phân nửa, ngay cả hỏa diễm màu đỏ của núi lửa cũng bị bốc hơi sạch sẽ.
Bạch sắc hỏa diễm đáng sợ, hoàn toàn là tồn tại hủy diệt.
Khóe miệng hiện ra sự vui vẻ, Bạch thanh niên nói: "Hơn hai năm, Võ Đế nguyên lực rốt cục chuyển hóa năm thành, trở nên càng thêm tinh thuần, không biết bên kia như thế nào, hẳn là cũng có chỗ tiến triển! Ngàn vạn đừng làm cho ta thất vọng." .
Nghỉ ngơi trong chốc lát, Bạch thanh niên nhắm mắt lại lần nữa, đắm chìm đến trong quá trình tu luyện.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, đây đã là lần bế quan tu luyện thứ năm của Trương Hiểu Vũ, cách thời hạn mười năm còn không tới hai mươi ngày.
Một tòa trên gò núi vừa hình thành, Bách Diệp Tôn Giả đứng ở nơi đó, thần sắc hơi có chút lo lắng.
"Còn có hai mươi ngày truyền tống trận sẽ khởi động, môn chủ không biết lúc nào mới xuất quan, ngàn vạn không nên bỏ qua thời gian trở về, nếu không nói tới đường xá bay trở về có bao nhiêu xa xôi, vẻn vẹn là những ma thú đáng sợ kia cũng cực kỳ khó đối phó." Bách Diệp Tôn Giả lẩm bẩm.
Bách Diệp Tôn Giả không biết lúc này Trương Hiểu Vũ đang cố gắng bước qua một cánh cửa cực lớn, bước qua cánh cửa này, liền là Chiến Đế chân chính.
Đại địa! Nhịp đập! Nhịp đập! Đại địa!
Rốt cuộc mấu chốt nhất là cái gì, đại địa nhịp đập không có khả năng vô duyên vô cớ sinh ra, khẳng định có nhân tố dẫn đạo ở bên trong, không cách nào giải quyết điểm này, liền không cách nào hình thành Đại Địa Mạch Giáp chính thức.
Đúng rồi, vẻn vẹn là từ nhịp đập đại địa suy tư thì không được, sao ta không thử tìm hiểu nguồn gốc, chậm rãi suy luận tiếp.
Đại địa là làn da tinh cầu, chính giữa là trung tâm tinh cầu, hợp lại chính là một khỏa tinh cầu, mà tinh cầu chỉ là một thành viên bình thường trong tinh hệ, nó cần tự quay, quay quanh. . .
Ta hiểu rồi!
Tinh cầu hình thành vốn là theo vũ trụ quy luật, mà nhịp đập của nó cũng bởi vì vận động mới sinh ra, ta muốn luyện thành Đại Địa Mạch Giáp, nhưng không biết phải khế hợp tinh cầu, đem mình ảo tưởng thành một tinh cầu nhỏ, sau đó theo tinh cầu tự quay quay quanh.
Oành đùng đùng!
Bách Diệp Tôn Giả nhắm mắt điều tức trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi, hồn lực hắn phát giác được chỗ cách mình không xa tựa như có một tinh cầu nhỏ đang bềnh bồng bay lên, khí thế kinh thiên động địa cơ hồ khiến hắn hít thở không thông.
Đây là. . .
Bách Diệp Tôn Giả đột nhiên mở to mắt, chứng kiến trên sa mạc cách đó không xa nhiều thêm một thân ảnh, đúng là Trương Hiểu Vũ xuất quan.
Lúc này Trương Hiểu Vũ nhìn qua cũng không có biến hóa gì, nhưng mà Bách Diệp Tôn Giả như có như không phát hiện, hiện tại Trương Hiểu Vũ và đại địa dưới chân phảng phất có được một loại quan hệ huyền diệu, không cách nào dùng ngôn ngữ để diễn tả, nhất cử nhất động của hắn phảng phất đều có uy năng lớn lao.
"Môn chủ, ngươi chẳng lẽ. . ." Bách Diệp Tôn Giả giật mình nói.
Trương Hiểu Vũ cười nói: "Không sai, ta hiện tại đã là Chiến Đế, chính thức Chiến Đế." .
Bách Diệp Tôn Giả con mắt trừng lớn: "Chiến, Chiến Đế, đó là tồn tại tương đương với Võ Đế, không nghĩ tới môn chủ thật thành công." Mặc dù biết Trương Hiểu Vũ cách Chiến Đế cũng không xa, nhưng mà lấy hắn giải thích, Võ Tôn đột phá Võ Đế là một cánh cửa vô cùng khó khăn, Chiến Tôn đột phá Chiến Đế cũng là như thế, nếu cơ duyên không đủ, dù là tu luyện trăm năm ngàn năm cũng không thể bước qua, lại không thể ngờ được Trương Hiểu Vũ đã đơn giản đột phá.
"Cũng có chút vận khí ở bên trong." Nói thật, một bước cuối cùng mấu chốt là nhờ tri thức khoa học của Trương Hiểu Vũ kiếp trước, biết rõ bất kỳ một khỏa tinh cầu nào đều tự quay, mà các loại vệ tinh sẽ quay xung quanh tinh cầu lớn. Mà người thế giới này mặc dù cũng biết tinh cầu vận động, nhưng mà không ai chú ý chúng nó tồn tại, cũng không có ai sẽ ngây ngốc cả ngày nhìn chằm chằm vào tinh cầu vận động.
Hít sâu một hơi, Bách Diệp Tôn Giả trì hoãn tâm tình, mỉm cười nói: "Chúc mừng môn chủ, Nguyên Tinh đã có vài mươi vạn năm không có Võ Đế cùng Chiến Đế mới, môn chủ có thể nói là đệ nhất nhân mấy chục vạn năm qua." .
"Còn kém xa lắm! Đi Nguyên Thủy Tinh lại là một cái bắt đầu mới, phỏng chừng ta vừa mới tiến giai Võ Đế cũng là tồn tại bình thường." .
Trở thành Chiến Đế cũng đại biểu cho Trương Hiểu Vũ thể chi đạo đạt tới cảnh giới trọng thứ tư, Thần Ma Cửu Biến thì thuận lợi tấn cấp biến thứ ba, trong cơ thể Thần Ma Chân Lực vốn là màu cam đều chuyển hóa thành màu vàng, so với lúc trước càng thêm tinh khiết bá đạo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.