"Nơi đó sao lại thế này!", trên quả núi nhỏ, nữ nhân kiều mỵ nhìn xuống trấn nhỏ đang bị phá hủy phía dưới ngạc nhiên nói. Đã một ngày trôi qua, Công Dương Nhược chưa truy tung được Trương Hiểu Vũ, tại phương diện này một Đại võ sư thậm chí còn kém cả một võ giả có truy tung thuật.
Chăm chú nhìn một lát, Công Dương Nhược nhận ra kẻ đang phá hủy nơi đó chính là người gia tộc mình, Công Dương Khuê. Xem ra hắn đã tìm được Trương Hiểu Vũ rồi, chỉ là xem tình huống thì tựa hồ đã để tên kia đào tẩu mất, thật đúng là mệnh con gián mà, Võ vương cao thủ cũng không lưu được hắn, bất quá hẳn thể nào cũng bị trọng thương.
Mũi chân linh hoạt điểm lên vách núi, Công Dương Nhược lao xuống.
Toàn bộ một nửa phía nam trấn nhỏ đã bị phá hủy, Công Dương Khuê bay giữa không trung, sắc mặt âm trầm, tuy hắn xác định Trương Hiểu Vũ nhất định vẫn còn ở trong đây nhưng trong đại phạm lớn như thế mà muốn tìm kiếm kỹ thì rất khó khăn.
Đưa ánh mắt sắc bén quét qua mấy vòng, Công Dương Khuê phun ra một hơi đem độ cao phi hành nâng lên ba thước rồi chậm rãi kiểm tra, cứ thấy vách tường nào còn hơi nguyên vẹn là hung hăng đánh nát, nếu là có ai ở bên trong thì sẽ không tránh được bị tan xương nát thịt.
Tạp sát, phía dưới vách tường sập đột ngột vỡ ra một khe hở, huyết quang vọt ra rồi một tia đao mang lạnh lẽo lao ra đánh úp về phía Công Dương Khuê cơ hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-cuu-bien/1436066/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.