Trọng Dạ đã cảm thụ sâu sắc cái gì gọi là "thần té xuống trần, bị người khi [dễ]". Nếu là trước đây, nàng coi trời bằng vung, phép tắc là cái thá gì, nhưng lần này lại liên quan đến pháp lực. Pháp lực đã còn ít lắm rồi, bây giờ lại còn giảm xuống vì bị trừ điểm, để xem Trọng Dạ làm sao gây sự. Cái đám thần này quả nhiên có lý do chính đáng để "chỉnh" nàng.
"Không cần trả góp, chị đây trả hết một lần." - Trọng Dạ nói rất hào khí, dáng vẻ giống như có thể cầm vài triệu đập vào mặt người ta.
Sư Âm ghét bỏ nhìn Trọng Dạ nói: "Thần tiên mà cũng có tiền gửi ngân hàng à?"
Đào Tuyết Ương hiểu ý, châm thêm một câu: "Thần tiên có tiền riêng?"
"Chị đây đương nhiên.......không có! Chị đây không có, không có nghĩa là bạn bè không có." - Hừ! Nít ranh, các người tưởng chỉ có vài ngàn tiền lẻ ấy là làm khó được bổn đại tiên à! Trọng Dạ xem ra rất tự tin, trải qua lần này nàng đã tìm ra "kẻ hở" của luật thi. Làm chuyện tốt thì nàng không biết, chứ hỏi nàng làm chuyện xấu thế nào, nàng chỉ cho xem. Đúng là có thiên phú.
Tất nhiên, Sư Âm và Đào Tuyết Ương không tin Trọng Dạ có bạn bè, nói bà chị này đi ăn cướp còn có lý hơn. Nhưng đi cướp là chuyện xấu, sẽ bị trừ điểm, bị "đày" xuống làm một phàm nhân, không cho phép Trọng Dạ làm mưa làm gió. Sư Âm suy nghĩ một chút, thấy chuyện này đối với nàng có trăm cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-cung-phai-thi-tot-nghiep/3094704/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.