"Hở tý là Tận Thế! Mấy người đó rảnh quá bị đau 'bi' à?" - Sư Âm nghe kể lại, liền ghét bỏ nói.
"Chẳng lẽ tà niệm ở dưới cùng của Địa Phủ lại thoát ra nữa sao? Trấn Ma Kiếm không mất linh nhanh vậy chứ? Không lẽ chúng có đồng bọn?" - Suy nghĩ của Đào Tuyết Ương vẫn khác người như xưa. Nhắc đến Ngày Tận Thế, nàng liền nghĩ đến chuyện ba năm trước.
Sư Âm liếc Đào Tuyết Ương, dù nói không để ý, nhưng lo lắng thì phải có. Chuyện của ba năm trước không khó giải quyết, nhưng cả đám đều vì nó mà tổn thất nặng nề, chỉ là không bỏ mạng thôi. Khi nàng và Đào Tuyết Ương đến Ma giới, mặc dù rất nguy hiểm, nhưng may mắn được A Tư Lam giúp đỡ. Để rồi, đến cuối cùng Đào Tuyết Ương vì cứu thế mà hi sinh một bên Âm Dương Nhãn, hai người cũng chiến tranh lạnh hơn cả tháng. Lúc này, Sư Âm lo lắng chuyện ba năm trước chỉ là bắt đầu, bây giờ mới thật sự là Tận Thế.
"Lần này chị không để em làm bậy hi sinh cái gì nữa đâu. Cho dù là một sợi tóc, chị cũng không cho họ lấy."
"Hả?" - Đào Tuyết Ương nghe thấy giọng Sư Âm, liền hoàn hồn: "Hôn Âm, chị nói quá rồi, nếu chỉ cần một sợi tóc có thể cứu thế giới, vậy không phải tốt lắm sao?"
"Đừng có chơi chữ với chị, nếu em còn dám trói chị lại, rồi đi làm vật hi sinh. Thì chị sẽ không tha thứ cho em." - Sư Âm nói rất thật lòng. Ngày Tận Thế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-cung-phai-thi-tot-nghiep/3094615/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.