“Kinh Nhạn, ngươi sao rồi?” Lý Lăng Phong phát giác thần sắc Lý Kinh Nhạn hơi kì quái, bèn đặt ly trà xuống, hỏi một câu.
Lý Kinh Nhạn bị dọa nhảy dựng lên, trong lòng không khỏi hoảng loạn.
Bất quá, hắn rất nhanh đã nỗ lực ổn định tâm thần lại, vội vàng lấp liếm: “Đệ tử đã lâu không rót trà cho sư tôn, lần này có thể làm lại việc này, đệ tử cảm thấy vinh hạnh sâu sắc, lại nghĩ tới không biết đến bao giờ mới có thể rót trà lại cho sư tôn, trong lòng không khỏi có hơi cảm khái.”
Lý Lăng Phong hòa nhã nói: “Kinh Nhạn à, ngươi thân là người tu tiên, tâm trí phải kiên định cương nghị, sao hôm nay bỗng trở nên yếu ớt thế này? Điều này sẽ gây trở ngại cho sự tu luyện của ngươi về sau à.”
“Vâng.
Đệ tử biết sai rồi, sau này đệ tử nhất định chú ý.
Bất quá sư tôn đối với đệ tử giống như cha mẹ, cho dù như vậy cản trở tu luyện, đệ tử cũng nguyện ý.” Lý Kinh Nhạn khôn khéo đáp.
Lý Lăng Phong cười vui vẻ, tuy ông đã cảm thấy hành vi của Lý Kinh Nhạn hơi dị thường, nhưng bất kể thế nào cũng không thể ngờ Lý Kinh Nhạn mà mình coi như con ruột lại xuống tay với mình.
Cho nên ông ta thập phần yên tâm uống cạn ly trà.
“Sư tôn, vị trà này thế nào?” Lý Kinh Nhạn vừa quan sát thần sắc của Lý Lăng Phong, vừa cẩn thận dè dặt hỏi.
Lý Lăng Phong cau mày lại, nói: “Vị trà hơi quái dị, dường như hơi khác với bình thường.”
“Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3986205/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.