Động tác của Triệu Thụy hơi đột ngột, nằm ngoài dự liệu của Vân Phương. 
Gò má bạch ngọc liền giống như hoa đào hé nở, đỏ tới mức rung động lòng người. 
Liền đó, mắt cô mơ màng, hơi khép lại, lông mi dài hơi run run, nhanh nhẹn hồi đáp cái hôn nóng bỏng của Triệu Thụy. 
Triệu Thụy ôm chặt thân thể mềm mại của Vân Phương, hai tay trượt nhẹ trên lưng cô, trượt xuống tới mông. 
Thân thể đầy đặn của Vân Phương nhẹ nhàng uốn éo như rắn, dần dần trở nên nóng bỏng. 
Hai ngọn núi cao chà xát mạnh vào ngực Triệu Thụy theo sự lay động của thân thể. 
Tuy cách hai lớp áo nhưng vẫn khiến Triệu Thụy cảm thấy cực kì ***. 
Cùng lúc đó, trong mũi Vân Phương thỉnh thoảng còn phát ra tiếng rên ư ư nho nhỏ, như chọc vào lòng Triệu Thụy. 
Triệu Thụy chỉ cảm thấy đáy lòng của mình giống như có một ngọn lửa hừng hực bốc lên, mà ngọn lửa này càng cháy càng mạnh, khiến hắn khó lòng kiềm chế. 
Hắn cũng không nhẫn nại được, từ từ thò vào trong y phục của Vân Phương, rồi trượt lên trên. 
Triệu Thụy chỉ cảm thấy tay mình như trượt trên tơ lụa, cảm giác mịn màng ấm áp theo tay truyền vào lòng. 
Dưới sự sờ mó của Triệu Thụy, thân thể Vân Phương càng nóng bỏng hơn. 
Cô hơi ngẩng đầu, lộ ra cần cổ thon dài trắng ngần, ánh mắt đung đưa mơ màng, mặt đầy xuân tình nồng đậm. 
“Triệu Thụy… Triệu Thụy…” Vân Phương nhẹ nhàng kêu bằng giọng nhu mị, đôi môi kiều diễm hơi hé ra, thở ra từng hơi thở mỏng mảnh như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3986166/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.