Triệu Thụy cùng Hồ Lâm rời khỏi sòng bạc, lên xe.
Do đây là thời điểm đặc biệt, bảo vệ mà Hồ Lâm mang tới tương đối nhiều, đủ ngồi bốn chiếc xe.
Triệu Thụy và Hồ Lâm ngồi trên chiếc xe thứ ba, ngồi trước là tài xế và đội trưởng bảo vệ Vu Tùng.
Vu Tùng là một nam tử tháo vác khoảng bốn mươi tuổi, ánh mắt sắc nhọn, tuy đã vào tuổi bất hoặc, cơ bắp trên người vẫn săn chắc, nhìn không ra chút già cả nào.
Lúc Triệu Thụy ngồi nói chuyện phiếm với Hồ Lâm trên xe được biết, Vu Tùng này là tâm phúc của phụ thân Hồ Kinh Vĩ của cô, rất được tín nhiệm, bình thường không rời một bước, lần này vì chuyện quá nghiêm trọng, cho nên mới phái ra bảo vệ Hồ Lâm.
Từ đó Triệu Thụy mới biết sự nghiêm trọng của tình hình và sự cưng chiều của Hồ Kinh Vĩ đối với Hồ Lâm.
Hai người nói chuyện lan man, đội xe chạy được hơn hai mươi phút thì rẽ vào đường Đồng Khánh.
Đường Đồng Khánh hơi chật, hai làn xe, thường bị kẹt xe.
Bất quá bây giờ không phải giờ đi làm hay tan tầm, không phải cao điểm giao thông, cho nên xác suất kẹt xe hơi thấp.
Ngoài ra, đi đường này tới trường đua ngựa, có thể đỡ được rất nhiều đường vòng, tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Triệu Thụy ngồi trong xe, nhìn qua cửa sổ ra ngoài, người đi trên đường cũng không nhiều lắm.
Một đôi vợ chồng hai mươi mấy tuổi, mang túi xách, dắt con chó nhỏ, chậm rãi đi dạo.
Năm nam nữ thanh niên mười mấy tuổi đứng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3986094/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.