A Cường nằm mơ cũng không ngờ A Phong lại ra tay với mình.
Hắn kêu thảm một tiếng, bị đạp ngã nhào mấy vòng trên đất, “binh” một tiếng, đụng vào tủ, đụng tới mức vỡ đầu chảy máu, xém chút nữa hôn mê bất tỉnh rồi.
Hắn hai tay ôm bụng, đau dớn cuộn tròn trên đất, đầu đầy mồ hôi lạnh.
“Phong… Phong ca, ngươi… ngươi sao lại đạp ta?” Hắn không hiểu nhìn về phía A Phong, khàn giọng hỏi.
“Đây là mệnh lệnh do Phi Long ca tự thân hạ.” A Phong lạnh lùng nói.
“Cái gì! Đây… đây tuyệt đối không thể!” A Cường cơ hồ không thể tin vào tai mình “Ta… ta chính là em họ của Phi Long ca!”
“Em họ?” A Phong trào phúng cười cười “Dường như không có thân cận như vậy đâu.
Ngươi chỉ là em họ xa của Phi Long ca.
Bao nhiêu năm nay, ngươi lấy danh hiệu của Phi Long ca, làm ra bao nhiêu phiền phức? Nếu không phải do Phi Long ca che chở, ngươi không biết đã bị chém chết bao nhiêu lần rồi! Trước đây Phi Long ca nhìn vào phần thân thích của ngươi, vẫn luôn chịu đựng ngươi, nhưng lần này, hắn đã không còn kiên nhẫn như vậy nữa!
A Cường, ngươi không được giành khách trong sòng bạc, càng không được đụng tới Triệu kinh lý! Nói cho ngươi biết, Triệu kinh lý là người mà Phi Long ca cũng rất coi trọng, ngươi không ngờ lại dám ra tay với người ta, chưa chết đã là vận may của ngươi rồi!”
“Nói bậy! Ngươi nói tào lao bí đao! Ta muốn đi gặp Phi Long ca! Ta là em họ của hắn, ta muốn gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3986085/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.