Thanh Nguyên Bình Thành được miếng đá của nhung vu rồi, cơ hồ không ngừng lại chút nào, lập tức trở lại Tân Dương. 
Lúc này hắn mới thuật lại tỉ mỉ kế hoạch của mình cho Gia Đằng Trung Hành. 
Gia Đằng Trung Hành hết sức tán đồng với kế hoạch dẫn dụ của Thanh Nguyên Bình Thành, cảm thấy đây là phương pháp duy nhất có thể khiến địch nhân âm hiểm chủ động lộ ra. 
Chỉ là dùng bảo vật trân quý làm mồi nhử, trách nhiệm trên người chúng không khỏi quá nặng rồi. 
Hai tên bèn tụ lại, cẩn thận thương lượng hẳn một ngày, bổ khuyết rất nhiều sơ hở trong kế hoạch dẫn dụ, tăng thêm rất nhiều chi tiết nhỏ, sau khi xác định không còn chút sơ hở nào mới bắt đầu hành động. 
Mấy ngày sau, trên trang nhất mọi phương tiện truyền thông của Tân Dương xuất hiện một tin tức quan trọng, nói một viện bảo tàng tư nhân của Nhật Bản, một tuần lễ sau sẽ đến Tân Dương tiến hành triển lãm. 
Mọi vật triển lãm đều rất quý trọng, thuộc hàng quốc bảo. 
Trong đó có một kiện cổ vật quý trọng nhất, tên là Nhung Vu chi thạch là do một đời Nhung Vu của bộ tộc Sơn Nhung cổ đại ở phía bắc Trung Quốc thời kì Chiến Quốc lưu lại. 
Kiện bảo vật này chỉ có duy nhất trên toàn thế giới, có thể gọi là bảo vật hiếm có, từ sau mấy trăm năm trước lưu lạc tới Nhật Bản, vẫn luôn nằm trong tài sản của tư nhân, mãi đến bây giờ mới lại thấy ánh mặt trời. 
Lần triển lãm này sẽ diễn ra ở viện bảo tàng Tân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3986044/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.