“Đinh Linh, vậy cô định làm thế nào?” Nghe Đinh Linh than phiền xong, Trương bí thư suy nghĩ một chút rồi hỏi. 
“Làm sao? Tôi còn làm sao được nữa? Tuy rõ ràng biết Triệu Thụy tự bỏ qua nghi phạm, nhưng tôi lại không có chứng cứ để chứng minh, hoàn toàn không có cách nào, đây mới là chỗ khiến tôi bực nhất!” Đinh Linh mặt hoa không chút biểu tình, tỏ ra thập phần tức giận. 
(?) 
Trương bí thư mỉm cười nói: “Thật ra, cô chỉ cần phản ánh chuyện cô biết lên trên là được.” 
“Phản ánh? Có tác dụng gì chứ?” Đinh Linh nói “Trong tay tôi không có chứng cứ xác thực, Triệu Thụy lại có quan hệ mật thiết với Thạch thư kí, ai dám vì một chuyện không có chứng cứ mà đắc tội với Thạch thư kí?” 
“Cô nói cũng đúng.” Trương bí thư tán đồng gật gật đầu, rồi nhìn Đinh Linh nói: “Cô thật sự bất mãn với Triệu Thụy vậy sao?” 
“Đúng! Phẩm cách và hành vi của hắn, tôi cho rằng không thích hợp làm một cảnh sát!” Đinh Linh đáp khẳng định phi thường. 
“Đã như vậy thì tôi lại có cách có thể giúp cô giải quyết Triệu Thụy.” Trương bí thư cười cười “Chỉ là… sợ cô không nguyện ý.” 
“Há? Cách gì?” Đinh Linh có chút hiếu kì hỏi một câu. 
“Cô có thể kiếm Triệu Thụy nói chuyện thật tốt một phen. 
Trong khi nói chuyện đề cập đến chuyện tự thả nghi phạm. 
Ngoài ra, cô còn chuẩn bị một cái máy ghi âm, ghi lại hết những gì cô và Triệu Thụy nói. 
Tôi cho rằng dưới tình huống Triệu Thụy không có phòng bị gì, hẳn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3986015/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.