Bảy tám phút sau, hai viên cảnh sát từ đồn cảnh sát gần đó nhận lệnh cấp trên vội vàng đuổi tới trà lâu Thanh Uyển. 
Trương bí thư nhìn xem, đều quen mặt cả, đã từng gặp rồi. 
Hắn không khỏi cảm thấy vừa lòng với hiệu suất làm việc và tính cẩn thận của bạn, điều này có thể khiến hắn bớt không ít lời. 
“Tìm một cái cớ, mang thằng cha trong nhã gian đó đi cho ta.” Trương bí thư lấy giọng mệnh lệnh, lạnh lùng nói với hai viên cảnh sát “Giam mấy ngày, dạy dỗ thật tốt. 
Thằng cha đó liều lắm, hoàn toàn không coi ta ra gì.” 
“Đúng là chán sống rồi.” Một viên cảnh sát mỉm cười vỗ mông ngựa “Lại dám làm khó dễ Trương bí thư ngài. 
Bọn tôi lập tức tìm cớ bắt hắn.” 
Viên cảnh sát kia không dám tỏ ra yếu kém, vội cười nịnh nọt: “Đúng đó. 
Ai chẳng biết ngài là người tâm phúc của Thạch thư kí, hắn đã hung hăng như vậy, đúng là chán sống rồi!” 
Trương bí thư lộ ra một nụ cười, lạnh nhạt nói: “Vậy phải làm khổ các ngươi rồi. 
Làm việc cho sạch sẽ gọn gàng, không để người ta nắm được chỗ sơ hở, biết chưa?” 
“Ngài cứ yên tâm.” Hai viên cảnh sát đồng thanh bảo đảm. 
Nói xong, hai viên cảnh sát dùng sức mở cửa nhã gian, xông vào trong, quát lớn: “Cảnh sát tra án, lấy giấy chứng minh ra!” 
Triệu Thụy thính tai, đã nghe sạch những lời Trương bí thư nói với hai tên này, trong lòng tự nhiên rõ ràng ý tứ của chúng. 
Bất quá, hắn vẫn hết sức phối hợp rút giấy chứng minh ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3985993/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.