“Ta chỉ là một bác sĩ bình thường của một phòng mạch nhỏ.”
Triệu Thụy mỉm cười đưa tay ra cướp lấy cây súng, rồi giống như vê quả thị, hết sức tùy ý vê thành một khối tròn, rồi vứt khối sắt vụn đó sang một bên.
Bác sĩ bình thường của một phòng mạch nhỏ?
Ánh mắt Khâu Loan rơi trên khẩu súng bị vò thành hình cầu, chỉ cảm thấy cổ họng khô rang.
Một bác sĩ bình thường có được lực lượng khủng bố như vầy sao?
Đúng là nói đùa!
Khâu Loan hoàn toàn không thể tin lời giải thích này.
Hắn cho rằng Triệu Thụy tịnh không muốn để lộ thân phận của mình.
Sắc mặt Khâu Loan càng thêm khó coi.
Bởi vì, rất có thể Triệu Thụy vì tiếp tục ẩn tàng thân phận của mình, không chút do dự diệt trừ hắn!
Khâu Loan len lén lật cổ tay, một con dao găm quân dụng từ trong tay áo rơi vào tay hắn.
Tuy nói hắn đối với việc mình có thể dùng dao găm giết được Triệu Thụy không có nửa phần tin tưởng.
Nhưng với tính cách của hắn, tịnh không khoanh tay chờ chết.
Cử động nho nhỏ này tịnh không lọt khỏi mắt Triệu Thụy.
Triệu Thụy hơi nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười châm chọc, hắn tịnh không nói ra, mà lạnh nhạt hỏi: “Ta hỏi lại lần nữa, là ai phái ngươi đến đây giết ta?”
“Ta nói, ta nói hết, nhưng ngươi phải đảm bảo, ta khai ra ông chủ ta, ngươi phải tha cho ta một con đường sống.” Khâu Loan nhẹ nhàng bước lên trước một bước, rút ngắn cự ly với Triệu Thụy.
“Tốt, ta đảm bảo.” Triệu Thụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3985965/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.