“Ai là Triệu Thụy?” Vừa bước vào, Từ Vinh Phong đã lớn giọng gào một câu.
“Là ta đây.
” Triệu Thụy nhìn hắn, trên mặt mang nụ cười ôn hòa trả lời “Xin hỏi, ngươi là vị nào vậy?”
“Đây là Phong ca của ta, mấy khu phố quanh đây đều là địa bàn của Phong ca chúng ta!” Một tên lưu manh nhanh nhẹn tranh trước phụ họa.
“Há? Thì ra là Phong ca à?” Triệu Thụy cười cười “Không biết Phong ca đến phòng mạch nhỏ xíu của ta có chuyện gì không?”
Từ Vinh Phong liếc mắt, nghiêng đầu, đánh giá trên dưới Triệu Thụy mấy cái rồi mới hơi ngẩng đầu, nói: “Triệu bác sĩ, ta vừa vào, thấy sinh ý của ngươi dường như không tệ nghe! Bệnh nhân đến khám cũng đủ sắp hàng đấy.
”
“Cũng đủ sống.
” Triệu Thụy tùy ý nói một câu, trong lòng thì đang phỏng đoán ý đồ đến đây của lũ lưu manh này.
Theo phỏng đoán của hắn, mấy tên lưu manh này có lẽ là thấy phòng mạch của hắn có nhiều người tới khám, nên mới đỏ mặt tía tai, muốn tới đây đòi tiền bảo kê.
Lúc này, Từ Vinh Phong nói tiếp: “Triệu bác sĩ, ngươi ăn thịt cũng phải để người khác uống nước canh chứ, ngươi cạnh tranh lợi hại thế này, khiến những người khác sống không được a! Bây giờ rất nhiều người đều phản cảm đối với ngươi! Triệu bác sĩ, vì an toàn của ngươi, vẫn là không nên mở phòng mạch ở đây, nể mặt ta, đổi chỗ đi, thế nào?”
Lời này của Từ Vinh Phong tuy khách khí, nhưng ngữ khí thì đầy ý uy hiếp, ai cũng nghe ra được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3985953/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.