Vân Phương và Triệu Thụy quấn quýt nhau cả đêm, mãi đến khi mỗi người mệt mỏi rã rời mới ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, Vân Phương không quản mệt mỏi sau sự kích tình đêm qua, rời giường rất sớm, sau khi tắm rửa một phen xong, mang Vân Liên cùng ba vị lão tổ tông đến ga xe lửa.
Triệu Thụy tự nhiên cũng đi tiễn cô.
Sáu người vào trạm, ra sân ga, ba vị lão tổ tông rất hiểu ý lên xe trước, để lại Vân Phương, Vân Liên và Triệu Thụy ba người nói mấy lời từ biệt.
Vân Phương trước giờ có lòng quyến luyến với Triệu Thụy rất sâu, sau khi có quan hệ xác thịt đêm qua, tình cảm càng tiến triển nhảy vọt, bây giờ đột nhiên phân ly, tự nhiên là mười phần không muốn.
Vân Liên cũng thế, nó chớp chớp đôi mắt to, bộ dạng đáng thương nói: “Triệu thúc thúc, có thời gian chú phải đến Thượng Hải thăm mẹ con cháu đó!”
Triệu Thụy cười, đưa tay nhéo nhéo gò má nó, nói: “Tốt, có thời gian chú nhất định đến đó thăm hai mẹ con.
”
Vân Liên lúc này mới lộ ra nụ cười, nhỏ giọng nói: “Nhất ngôn vi định, không thể nói rồi nuốt lời nghe!”
“Nhất ngôn vi định!” Triệu Thụy cũng mỉm cười gật gật đầu.
Vân Phương dắt tay Vân Liên, nhìn Triệu Thụy một cái thật sâu, dường như muốn khắc ghi hình dáng của hắn vào trong đầu vậy.
Sau đó, cô dịu dàng nói: “Chúng tôi đi đây.
”
“Đi đường yên ổn.
” Triệu Thụy giơ tay vẫy vẫy.
Vân Phương nhẹ nhàng gật cái đầu cồ cộ, rồi dắt Vân Liên lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3985942/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.