Tuy trong cốc sương mù dày đặc khắp nơi, nhưng bên ngoài cốc lại chẳng có lấy một tia sương mù, phảng phất như bị sức mạnh áp chế. 
Vân Phương nhìn vào Chiến Hồn Cốc, định thần lại, sắc mặt dần dần trở nên kiên nghị, cô làm giáo viên đã rất nhiều năm, luôn có ý thức trách nhiệm rất lớn, hiện tại học sinh sinh tử bất minh, cô nguyện ý mạo hiểm, vào cốc tìm kiếm. 
Triệu Thụy thấy rõ thần sắc của Vân Phương, hiểu được tâm tư của cô, bèn nhẹ nhàng vỗ vai cô, nói: “Hãy để tôi vào, cô ở cửa hang chờ tôi. 
” 
Vân Phương hơi ngớ ra, trong lòng không khỏi trào lên một cổ cảm kích, nhưng cô lại duỗi tay ra, nắm tay áo Triệu Thụy, thà là chính mình vào cốc, chứ không nguyện ý để Triệu Thụy mạo hiểm. 
Triệu Thụy gật gật đầu với Vân Phương, nắm chặt tay cô nói: “Đừng lo lắng!” 
Vân Phương rất muốn cùng Triệu Thụy vào cốc, nhưng cô biết chính mình năng lực có hạn, vạn nhất trong Chiến Hồn Cốc thật sự có gì đó nguy hiểm, cô đi theo lại thành trở ngại, bèn buông tay ra, răng ngà cắn nhẹ vào môi đỏ, tiếu kiểm đầy vẻ lo lắng nhìn hắn rời đi. 
“A, vị lão sư này, anh thật sự muốn vào Chiến Hồn Cốc?” Lý Đức Sinh thấy Triệu Thụy hạ quyết tâm tiến vào Chiến Hồn Cốc, không khỏi giật mình, mặt biến sắc, vội vã đưa tay ngăn lại: “Anh chẳng lẽ không cần mạng nữa? Bên trong chính là nơi cực kì hung hiểm đó! Chỉ cần tiến vào, liền hữu tử vô sinh! Những chuyện tôi nói với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3985873/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.