Yêu mãng hung hăng trợn mắt nhìn Triệu Thụy, con mắt màu xanh biếc tản ánh sáng ra bốn phía trong đêm, chiếu rọi cả thân hình thật lớn đầy vảy bạc, thỉnh thoảng đu đưa, tạo nên trận trận gió mạnh gào thét.
Phần eo của nó có một vết thương rất lớn, như bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ nào đó xé toạc ra, máu tươi từ miệng vết thương không ngừng chảy xuống, rơi trên mặt đất, tạo thành một vũng máu.
Yêu rắn vảy bạc há to miệng, nước miếng mang tính ăn mòn từ trong chảy ra.
Lửa giận bốc cao vạn trượng, trong lòng nó ngập tràn oán hận.
Chính kẻ thần bí đeo mặt nạ màu bạc trước mắt, trên người tản ra hơi thở yêu ma nồng nặc đánh nó một đòn nặng nề, khiến nội đan của nó bị thương tổn rất lớn, thực lực giảm mạnh, tu vi mấy trăm năm cơ hồ bị hủy trong chốc lát!
Nó không biết bản thân lúc nào gặp qua tên yêu ma cổ quái như vậy, dĩ nhiên thần không hay, quỷ không biết đến gần nó, đối với một yêu vật nguyên anh kỳ như nó thì điều này quả thực là không thể tưởng tượng!
Nó liên tục thụt thò cái lưỡi dài trong miệng, hận không thể cắn xé tên yêu ma mặt bạc này, rồi nuốt vào bụng.
Mắt thấy tên yêu ma mặt bạc sắp phóng tới trước mặt, nó đột nhiên giãy dụa thân thể, một cái đuôi rắn thật lớn bổ từ trên đầu xuống.
Triệu Thụy vừa nghe một tiếng “Vù”, tiếng gió gào thét, ngay sau đó ánh trăng trên đầu tối lại, một cỗ lực lượng mạnh mẽ như thái sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3985833/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.