Triệu Thụy thấy ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người mình, không khỏi có chút cau mày.
Đây không phải là tình huống mà hắn thích.
"Không được, trưa nay tôi vẫn còn có một số việc, có thể đi không được." Hắn cự tuyệt hảo ý của Lâm Bảo Đức.
Lời này khiến cho những người chung quanh miệng càng thêm há hốc kinh người, ngơ ngác nhìn Triệu Thụy, vẻ mặt không tin.
Lâm giáo sư đãi khách đã là một cơ hội ngàn năm khó gặp(1),cũng có thể nói là một chuyện đáng để khoe khoang.
Vậy mà người ở trước mặt này không ngờ chẳng biết suy nghĩ, lại cự tuyệt lời mời của Lâm giáo sư!
"Đúng là một cái tên cổ quái." Vân Phi rất nhỏ giọng thầm nói ra suy nghĩ trong lòng mọi người.
Lâm Bảo Đức dường như cũng không hề nghĩ rằng mình sẽ bị cự tuyệt, không khỏi ngẩn người, nhưng lão cũng không quá để ý, tiếp tục nói: "Ta lần này đến tìm cậu, là có chút việc muốn nói với cậu."
Nói đến đó, lão ghé bên người Triệu Thụy, nhỏ giọng nói: "Tiểu Triệu a, lần trước cậu đem cho ta một cây vương sâm ngàn năm đã khiến ta trong lòng cho đến giờ vẫn luôn áy náy(2).
Cho nên ta đã nghĩ xem có hay không cách gì đó để bồi thường một chút.
Vào ngày hôm qua, ta hỏi ra được công ty đấu giá lớn nhất Đông An - công ty Thụy Đạt sẽ cử hành một cuộc đấu giá tư nhân.
Nếu như cậu có hứng thú, có thể đem vương sâm ngàn năm còn dư đi đấu giá, nhất định có thể ra một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3985692/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.