"Đã bán với giá hai ngàn rồi a!" 
Vân Phong nghe lời này, liền không khỏi sửng sờ tại chỗ. 
Cái giá này đã thật sự là quá rẻ. 
Bên trong Tập Bảo Trai vừa trở nên xôn xao náo nhiệt, đã sớm có những kẻ hiếu sự lặng lẽ xúm lại gần, nghe rõ mồn một cuộc đối thoại bên trong. 
Cái tin tức khối ngọc nát kia trưng cả năm cũng không bán được không ngờ lại đáng giá hai ngàn vạn, trong nháy mắt đã truyền ra ngoài, nhất thời khắp con đường ở Thư Viện môn nổi lên loạt trận xao động. 
"Không thể nào! Một khối ngọc nát không rõ lai lịch như vậy mà cũng trị giá hai ngàn vạn!" Có người nghi ngờ nói. 
"Vật mà Vân lão quản gia nêu đích danh có thể giả sao?" Lập tức có người phản bác. 
"Đúng đó, đúng đó. 
Cho dù cái vật nọ có là món đồ nát, nhưng nếu Vân lão quản gia đã nói nó đáng giá hai ngàn vạn, vậy nó chính là đáng giá hai ngàn vạn!" 
"Ha ha! Lão Ngô Lương của Tập Bảo Trai lần này thật lỗ to rồi. 
Ngươi vừa rồi không chứng kiến sắc mặt của hắn, thật sự rất là ngoạn mục a!" Có người trông có chút hả hê. 
"Phải a! Món bảo bối hai ngàn vạn, lại đem bán với giá hai ngàn, người nào trải qua việc này đều cũng sẽ phát điên. 
Nhưng mà tên tiểu tử mua khối ngọc bài nọ cũng thật sự là chó ngáp phải ruồi (nguyên văn: tẩu cẩu thỉ vận, nhưng thấy thô quá),chuyện như vậy mà cũng có thể gặp được." 
"Người ta không phải là may mắn, mà là dựa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3985670/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.