Chương trước
Chương sau
Sau khi tới nơi thì Mạc Tuấn quan sát và tìm kiếm vị trí mà Đường gia chủ nói, tìm kiếm sau vài giờ thì kiếm được dãy núi kia, tìm được một cái hang, nhưng thần thức quét qua thì ở ngoài có cả chục người cầm đều là súng, xem ra nếu là người bình thường muốn tìm hiểu sẽ không dễ dù sao bị bọn họ bắt gặp nhất định sẽ bị bắt hoặc bị bắn.

Mạc Tuấn nhìn họ, tất cả đều bịt mặt đeo huy hiệu có thể là người của thành phố S của Mạc gia, Mạc Tuấn từng ở Mạc gia nên rất hiểu những người này khả năng là người của Mạc Kinh, Mạc Kinh ra tay quá nhanh.

Mạc Tuấn sử dụng ẩn thân thuật đi qua bọn lính gác lẻn vào hang động, vào trong hang động thì không con tên lính nào, Mạc Tuấn sử dụng thần thức quét qua phía trước không có người, sau khi vào động vài chục mét thì phát hiện đã có người khai thác mỏ khoảng, tốc độ của tên Mạc Kinh này thật là nhanh, tốc độ và thủ đoạn của hắn quả thật rất giỏi.

Mạc Tuấn vào trong động dùng thần thức ra xét xung quanh phát hiện được một viên không tinh thạch ở trên tay một tên quản lí khu mỏ, cũng có đeo một chiếc huy hiệu của Mạc gia.



Mạc Tuấn ẩn thân tới gần đánh ngất tên này, cầm đi không tinh thạch, sau đó lại đi hết cả cái khu mỏ kiếm được thêm một viên sau đó lấy một số viên tinh thạch để dùng chế nhẫn trữ vật bỏ vào túi.

Sau khi làm xong thì giết luôn tên quản lí mỏ, còn hơn mười mấy người ở ngoài thì Mạc Tuấn định giết hết, ít nhất sẽ để cho tên Mạc Kinh một món quà này, Mạc Tuấn từ chỗ lúc nãy giết tên quản lí lấy viên đạn trong túi gã ra, đi ra ném hết vào trán của các lính canh ở ngoài.

Các lính canh ở ngoài chưa biết gì đã bị ăn đạn trúng đầu của mình một lúc ngã xuống hết.

Sau khi làm xong việc thì Mạc Tuấn chạy trở về thành phố Z thì có một đội xe đi tới có nhãn hiệu của Mạc gia, không ngờ tên Mạc Kinh lại điều động nhiều người như vậy, thần thức quét qua bốn chiếc xe kia có đến bảy tám chục người trang bị đầy đủ, có cả rocket đây quả thật là vô cùng khó xử lí, nhưng nếu để cho bọn họ phát hiện ra trong mỏ đó có người bị chết nhất định sẽ báo cáo cho Mạc gia, lúc đó sẽ còn khó khăn hơn, ít nhất hiện tại cho tên Mạc Kinh ăn chút thiệt thòi, dù sao họ cũng là tinh anh của Mạc gia, chết một lúc nhiều người nhất định sẽ ảnh hưởng địa vị của hắn ở Mạc gia.

Mạc Tuấn đành quay về khu mỏ đấy tìm kiếm các viên đạn mà mười mấy người kia vừa bị Mạc Tuấn giết, sau đó nhảy tới chỗ ẩn núp tốt nhất là chỗ cái khe có một mảng đất nhỏ nhô ra, nằm ở đó dùng thần thức quét, chỉ cần xe chạy tới dạy núi chỗ khe hẹp chỗ đó là chỗ dễ mai phục nhất, chỉ cần xe chạy tới đó là có thể giết hết, xe lên núi rất khó dù sao cũng đem theo vũ khí tiên tiến và các đan dược thức ăn.



Chờ tới lúc sáng sớm có sương thì xe mới chạy tới khe núi, xe vẫn đang từ từ đi lên, cuối cùng thần thức cũng quét tới bọn hắn lên tới, Mạc Tuấn cầm cái đại bác mà trên núi có một tên cầm nhắm tới chiếc xe rồi bắn hết ba tên lửa, mỗi tên lửa là một chiếc xe.

Vừa bắn ra thì có người cảnh báo: "Địch tập kích mau chóng ứng chiến." Tất cả mọi người nghe xong liền lên tinh thần cầm súng cầm đại bác, một số người nhảy khỏi xe xong thì ba chiếc xe đầu tiên bị nổ ầm...ầm...ầm...

Sau khi nổ ba chiếc xe có rocket thì còn chiếc xe cuối cùng chở lương thực và vũ khí còn khoảng ba chục người, Mạc Tuấn chuẩn bị ném các viên đạn ra thì thần thức quét tới thấy một chiếc máy bay giám sát nhỏ bay tới, Mạc Tuấn biến sắc nhanh chóng dùng ẩn thân thuật sau đó ném viên đạn ra trúng chiếc máy bay đó rớt xuống.

Mạc Tuấn thầm than không ổn, khôn ngờ thành phố D tới nhanh như vậy vì chiếc máy bay nhỏ đó không có huy hiệu của Mạc gia nhất định quân lính cách không xa máy bay dò xét, Mạc Tuấn biết hiện tại không ổn nên mau chóng rời khỏi chỗ này.

"Hình như là ngừng tấn công rồi, không ngờ ở thành phố Z này lại có người dám ngang nhiên ra tay với Mạc gia, đúng là không biết sống chết." Một tên chỉ huy trong số người còn sống nói.

"Báo cáo, chỉ huy hiện tại phải làm sao, chúng ta đã bị tổn thất nặng nề chỉ còn lại các vũ khí nóng và lương thực, còn các vũ khí đại bác rocket, đều bị quân địch phá hủy chúng ta hồi này bắn loạn xạ có một chiếc máy bay nhỏ có camera dò xét bị bắn hạ, tôi nghi ngờ hỏa lực của quân địch đã hết, báo cáo hết." Một tên lính tới báo cáo chi tiết tình hình hiện tại của bọn chúng.

Tên chỉ huy nghe xong sắc mặt cũng tái xanh, dù bọn họ còn sống nhưng tổn thất nặng nề như vậy nhất định sẽ bị khiển trách.

Hiện tại có khả năng là viện quân của họ đang đi lên.

"Mau rút lên núi chúng ta tiến hành mai phục lại bọn chúng." Tên chỉ huy ra lệnh sau đó chiếc xe cuối cùng khởi động và đi tiếp lên núi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.