Phùng Viêm thấy Hoàng Quang Tiêu thì nhíu mày, cô cũng không thích cái tên này, mặt của Phùng Viêm thể hiện ra rất chán ghét hắn.
Hoàng Quang Tiêu coi như không nhìn thấy.
Mạc Tuấn dù sao đã nợ Phùng Bất một ân tình, hiện tại tình thế của Phùng Viêm và Phùng Bất có vẻ bất lợi.
"Hóa ra là Hoàng thiếu, Hoàng thiếu tới chỗ này là vinh hạnh của Phùng gia, chúng ta rất hoan nghênh Hoàng thiếu, không như ai đó cứ thích đeo bám vào Phùng gia không từ thủ đoạn."Phùng Lâu nịnh nọt Hoàng Quang Tuấn và cố tình châm ngòi cho Hoàng Quang Tuấn xử lý tên Mạc Tuấn, mà không cần Phùng gia phải ra tay một mũi tên trúng hai đích.
Phùng Bát thì im lặng, còn Phùng Bất thì tức hổn hển vì cái lão già Phùng Lâu không biết xấu hổ.
"Ta sẽ không gả cho ngươi, nếu gả ta chẳng thà gả cho Mạc Tuấn cũng không muốn gả cho tên bại hoại như ngươi, gia tộc đồng ý việc đính hôn, nhưng ta không đồng ý."Phùng Viêm cũng kháng cự không muốn chuyện này thành sự thật, vì biết rõ tên này vô cùng có tiếng là trêu hoa gheo nguyệt.
"Viêm nhi con cũng không thể nói vậy được, đây là quyết định của gia tộc không gả cũng phải gả việc này không do con quyết định được đâu."Phùng Bát lên tiếng nói, bởi vì Phùng Bát là nội khí cảnh trong top hai của gia tộc quyền lực cũng gần cao nhất với tộc trưởng.
Phùng Bất thì cũng bất lực vụ này dù sao ông cũng vừa tấn thăng quyền nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-luyen-thien-nhien/3348809/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.