Chương 320
Thẩm Lương do dự một chút, dù sao hắn cũng không phải thánh nhân, nếu Hồ gia gặp chuyện, e rằng năng lực Thẩm gia cũng không làm gì được.
Hắn không có thói quen hứa hẹn chuyện không thể làm được.
“Ngài có thể không lo được cho cả Hồ gia, nhưng có thể lo được cho tôi. Không phải sao?”
Nói đến đây, Hồ Lâm đẩy ra một tờ giấy cho Thẩm Lương.
Hắn cầm lấy tờ giấy này, ánh mắt tối lại, vô cùng hoảng, dù bề ngoài duy trì bình tĩnh, nhưng trong thâm tâm hán vô cùng khó chịu.
“Đây… sao ông có nó?”
Thẩm Lương cảm giác như mọi chuyện năm đó lại ùa về.
“Thẩm gia thực ra cũng có lý của Thẩm gia, tuy tôi cũng từng chán ghét các người, nhưng tôi cũng hiểu được. Thẩm gia cũng không đáng trách.”
Hồ Lâm thở dài, thực ra có nhiều lúc ông cũng không muốn làm chuyện Hộ gia giao phó.
Nhưng là người của Hồ gia, ông còn cách khác sao?
Ông không muốn bị gia tộc từ bỏ, nhìn chị gái làm gương, kết cục kia…
“Ông đang uy hiếp tôi?”
“Ông đang uy hiếp tôi?”
“Đừng nghiêm trọng thế, uy hiếp ông tôi được cái gì chứ? Cái tôi cần là sự đảm bảo, không phải Thẩm gia các ngài còn nợ Hồ gia?”
“Trả nợ, cũng nên trả cho người xứng đáng đúng không?”
Hồ Lâm cười nhấn mạnh.
Thật sự ông không ngờ một lúc nào đó, cái chết của Hồ Thúy, sự bất hạnh tột cùng của chị gái yêu quý kia, lại là phao cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-long-o-re-ho-cuu/4598437/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.