🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Cậu…”

Nghĩ tới Dung Vị là vì mình mới chạy tới tìm Lục Thạc, lòng Hồ Cửu lại vô cùng không nỡ.

Hồ Cửu đi đến, mặc kệ mọi người tròn mắt nhìn anh.

“Này anh kia, đây là nơi cấp cứu, này…”

“Không được lại gần.”

Các ý tá nhanh chóng ngăn cản.

“Tôi chỉ cần một phút thôi.”

Ánh mắt Hồ Cửu lạnh băng, làm cho các y tá lùi lại một chút.

“Triển thuật.”

Mặc kệ ánh mắt của bọn họ, anh giờ đã không còn nghĩ nhiều như vậy, biết thì biết, xem anh là kẻ quái dị cũng được, nhưng anh phải cứu được Dung Vị.

Hàng loạt động tác thủ ấn, một ánh sáng mờ nhạt bao trùm lấy Dung Vị.

“Xong rồi.

Không làm phiền các vị.”

Các y tá ngơ ngác không rõ chuyện gì, họ có nhìn nhầm không, cả người bệnh nhân như phát sáng.

Hồ Cửu nói xong thì quay người đi ra, lúc chuẩn bị ra khỏi cửa đã thấy Lục Thạc đứng đó.

Cô ở đó, nhìn thấy tất cả.



“Anh…”

“Ra ngoài thôi.”

Hồ Cửu nắm tay cô, cùng ra khỏi phòng phẫu thuật.

Vừa lúc này Hào Danh Đạt nhìn thấy, Lục Thạc chột dạ gạt tay Hồ Cửu ra.

“Hào tổng, em…”

Nhưng trái với suy nghĩ của Lục Thạc, Hào Danh Đạt không quan tâm lắm, dù sao Hồ Cửu thích Lục Thạc là chuyện ai cũng biết.

Chỉ là tâm Lục Thạc ở trên người anh ta là đủ, chuyện khác có quan trọng gì đâu, chưa kể lợi ích kia so với một cái nắm tay đã là gì.

“Không sao! Em muốn về chứ? Anh đưa em về, dù sao ngày mai cũng là ngày quan trọng của chúng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-long-o-re-ho-cuu/4598298/chuong-181.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.