Hồ Cửu rất nhanh đã mỉm cười, nụ cười thoải mái nhất, không phải vì đối phương sợ hãi, mà vì anh đoán đúng.
Thật ra anh cũng không hoàn toàn chắc chắn Liêm gia là gia tộc bí ẩn to lớn kia, thế lực bọn họ xuất phát từ nước ngoài là chủ yếu.
Cho nên sau nhiều lần tra tới tra lui, đều không có tung tích, nhưng khi biết gia tộc bí ẩn ở phía Đông, anh lờ mờ đoán ra.
“Ông còn nhớ Dung Vị cùng Hồ Cửu chứ?’
Hồ Cửu hỏi ông ta.
Ngài Thiện nhíu mày, cảm giác có chút quen thuộc.
“Thật ra một gia tộc lớn như các ông thì làm sao nhớ được những cái tên tầm thường này nhỉ.”
“Các ông chính là kẻ chủ mưu đứng sau hãm hại.
Mục đích của các ông là công thức cải thiện gene, chữa được các bệnh về não?”
Tuy là câu hỏi nhưng ngữ khí của Hồ Cửu chính là khẳng định.
Ánh mắt của Ngài Thiện vô cùng phức tạp, ông ta luôn tự tin gia tộc bí ẩn sẽ mãi không ai biết dù là Chiến thần.
“Cậu nói gì tôi không hiểu.”
Ngài Thiện vẫn tỏ ra không liên cang.
“Tôi không cần ông thừa nhận… tôi chỉ định cho ông cơ hội giải thích.”
“Chỉ là ông từ bỏ rồi…”
“Tiếp theo… ông sẽ thấy gia tộc bí ẩn của ông nhận được những gì?”
Hồ Cửu nói xong rồi bỏ đi, cũng không cần ông ta nói gì.
Sau khi ra khỏi phòng, Hồ Cửu phân phó Túc Trí.
“Thả ông ta ra.
Để ông ta từ đây mà tự tìm đường về gia tộc của ông ấy.”
“Tại sao?”
Túc Trì nghi vấn hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-long-o-re-ho-cuu/4598255/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.