Sau khi Dung Vị cùng cha mẹ đoàn tụ, Hồ Cửu cũng vào trong thì thấy Lục Thạc ánh mắt ửng đỏ.
“Em cảm động?” Hồ Cửu nắm tay cô, nhẹ nhàng muốn an ủi.
“Lúc trước tôi có thăm họ, chỉ là… sau đó cũng không thể giúp gì…” Lục Thạc vô cùng khó chịu, cảm giác bất lực.
Hồ Cửu cũng hiểu nỗi lòng của Lục Thạc, đám người kia ai mà không vô sỉ, bọn chúng không đầu gấu cũng là đám du côn, Lục Thạc làm sao có thể làm gì được.
Cô có lo sợ không quay lại cũng là chuyện đương nhiên, chưa kể đám người kia là cố ý gây khó dễ cho cha mẹ nuôi, dù Lục Thạc có giúp cũng không thể.
“Bây giờ có thể đoàn tụ là tốt rồi.” Lục Thạc vẫn suy nghĩ đơn giản.
Tuy Lục Thạc xuất thân Kiều gia cũng xem như là một gia tộc giới thượng lưu, nhưng Kiều gia vẫn chỉ là gia tộc tầm trung, mối quan hệ của họ dù cho có tiếp cận được gia tộc lớn cũng không hiểu hết được nội bộ bên trong.
Cho nên Lục Thạc không hề có chút đề phòng nào cùng không cảm thấy nguy hiểm, chỉ có việc những đám người kia chơi xấu nhau cũng dừng ở trên thương trường.
Hoặc nhiều lắm cũng chỉ là các phú nhị đại ăn chơi trác táng, vô sỉ như Phúc Thái Lâm mà thôi.
“Có thể.” Hồ Cửu nhìn vợ mình rồi thở dài.
Lục Thạc có thể giỏi công việc, kinh doanh phân tích thị trường cô làm rất tốt.
Nhưng có thể nói cô suy nghĩ quá đơn thuần, lòng anh càng quyết tâm, muốn xây dựng một thế lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-long-o-re-ho-cuu/4598193/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.