Vương Lam Ứng quả thực là người có năng lực, ông ta lăn lộn ở quan trường bao năm, chịu không biết bao nhiêu thiệt thòi.
Nhưng chính vì vậy mà ông ta vẫn xem như là người có tâm nhất.
Chính vì vậy Hồ Cửu cũng không ngại bảo vệ ông ta tốt một chút, huống hồ kẻ đối đầu với ông ta lần này thực lực quá mạnh, e rằng Vương Lam Ứng khó mà ứng phó được.
“Dương Minh Thành bên kia ông cũng nên đề phòng.” Hồ Cửu nhắc nhở.
“Cậu ấy còn trẻ cũng có chút thực lực.” Vương Lam Ứng cảm thán đánh giá.
Hồ Cửu nhìn ông ta cảm thấy người này cũng tốt, quả là không vì quyền lực mà đánh giá thấp người khác.
“Lăn lộn bao năm, tôi cũng không cần dạy ông cách đề phòng người.
Nhưng mà ông nên cẩn thận hơn.
Ngoài Hữu Thủ ra, đừng tin ai.” Hồ Cửu nhắc nhở.
Vương Lam Ứng gật đầu tỏ vẻ đáp ứng.
“Có việc cần cứ liên hệ Hữu Thủ.” Hồ Cửu đi ra đến cửa thì dừng lại nói thêm.
“Tôi đã biết, cảm ơn Ngài.” Vương Lam Ứng khách khí đáp lời.
Hồ Cửu cùng Hữu Thủ đi ra ngoài, anh đã cảm ứng được một chút gì đó hắc ám ở đây.
Nhìn bốn bề đều là văn phòng đang làm việc, Hồ Cửu cảm nhận rõ có người đang làm gì đó mới toát ra luồng sát khí đen tối này.
Lần theo manh mối, Hồ Cửu đứng trước phòng Phó Chủ tịch thành phố.
“Dương Minh Thành?” Hồ Cửu nhếch miệng cười.
“Thú vị rồi đấy.” Anh chậm rãi gõ cửa.
Bên trong vẫn không hề có động tĩnh gì, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-long-o-re-ho-cuu/4598168/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.