Kết giới có động, rung lắc mạnh hơn. 
Hồ Cửu cảm nhận được người đến vô cùng có thực lực, còn rất am hiểu trận pháp cùng kết giới. 
Nhưng anh vẫn mỉm cười nhìn Bạch Thố, dáng vẻ đẹp tới mức như tinh linh trên trời kia quả thực nếu ra ngoài e ra làm chấn động toàn thành. 
“Bạch Thố, đi với tôi chứ?” Hồ Cửu lần nữa muốn hỏi. 
“Nếu cô không đi theo tôi, thì cô sẽ không còn cơ hội nữa. 
Nhìn bộ dạng cô xem, rõ ràng là không tình nguyện. 
Người kia vào được đây, tôi không tổn hại, nhưng cô sẽ lại bị hắn giấu tới nơi nào đó…mà có lẽ tôi cũng không rõ.” Hồ Cửu như có như không nói ra nguy cơ. 
Bạch Thố sợ hãi lùi lại một chút, cô cảm thấy người đàn ông trước mắt khá cương nghị. 
Có thể tin tưởng được, nhưng cả nhà cô cũng nằm trong tay kẻ kia, cô bỏ đi thì còn người nhà cô phải làm sao? 
“Có gì khó xử?” Hồ Cửu hỏi dồn. 
Anh nhìn ra nét khó xử trong mắt Bạch Thố. 
Quả thật anh đánh giá thấp kẻ kia, xem ra kết giới của anh chỉ giữ chân hắn được thêm ba mươi phút. 
Nếu không vì muốn biết kẻ giấu mặt kia, thật sự anh cũng không muốn nhiều chuyện ở đây với một cô gái. 
“Gia đình tôi…” Bạch Thố sợ hãi. 
“Khu biệt thự Long Thăng?” Hồ Cửu nhếch mày hỏi. 
Bạch Thố cúi mặt gật đầu. 
“Cô chỉ có thể chọn lựa đánh cược, hoặc thoát khỏi đây cùng tôi. 
Tất nhiên tôi sẽ tìm cách cứu cha mẹ cô, hoặc cô cứ ở đây.” Hồ Cửu thấy không còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-long-o-re-ho-cuu/4598149/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.