“Mẹ ơi, Cacao không muốn chết, con muốn gặp ba? Mẹ có thể nói cho Cacao biết ba con là ai không, ba có thể tới thăm Cacao không, Cacao không phải đứa con hoang huhuhu."
Khương Vũ Nhu nước mắt đầy mặt, gắt gao nắm tay nhỏ Cacao, cô bé nằm trên giường bệnh cả người là máu, khóc ròng nói: “Ba sẽ đến, Cacao nghe lời mẹ nha.”
Dưới sự hoảng loạn nôn nóng, Khương Vũ Nhu móc di động ra, ấn vào dãy số chưa bao giờ cô đụng đến trong 5 năm qua.
“Tiêu Chiến, em là Khương Vũ Nhu, Cacao bị tai nạn xe cộ, con gái chúng ta sắp chết rồi, cầu xin anh, anh có thể trở về nhìn Cacao được không. Con bé vẫn luôn muốn gặp anh, cầu xin anh. Rốt cuộc anh đang ở đâu vậy huhuhuhu."
Khương Vũ Nhu trực tiếp xụi lơ ngồi dưới đất, khóc không thành tiếng, cả người không ngừng phát run.
“Khương Vũ Nhu?"
Điện thoại ở đầu dây bên kia, xa ở núi Thái Sơn, Tiêu Chiến đứng trên đài, người mặc quân trang Thanh Long, giờ phút này cả người run lên!
Toàn bộ khu vực Thái Sơn, hôm nay đóng cửa, mười vạn binh lính phía dưới, cờ quân đội che lấp cả trời
Hôm nay là lễ phong tướng mười năm một lần của nước Long, Tiêu Chiến lấy 30 vạn Phá Long Quân, diệt trừ trăm vạn đại quân của tám nước, bình định chiến tranh biên giới, trở thành chủ soái năm đại quân khu Bắc Lương!
Hôm nay là lễ phong tướng của anh!
Nhưng là, giờ phút này, anh lại đột nhiên nhận được cuộc gọi từ số điện thoại mà 5 năm qua không gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-long-dien/4085280/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.