Giữa chốn núi non trùng điệp này, người còn không gặp nói gì đến thứcăn. Do đó Cừu Thạch và Cổ bang chủ đành phải dùng trái cây rừng để lótdạ đỡ.
Khi khí lực đã được phục hồi hơn nữa phần cả hai đang lò dò tìm đườngrời khỏi Ngũ Đài sơn thì bỗng nhiên có tiếng thánh thót vang lên ngayđằng sau :
- Úy! Các người đi đâu vậy? Làm sao hai người bọn ngươi vào Thúy Diệp cốc này được?
Cổ bang chủ và Cừu Thạch bèn quay lại, trước mắt hai người đúng là làmột trang giai nhân tuyệt sắc, tuổi độ trăng tròn, gương mặt tuyệt mỹ,sóng mắt long lanh, đôi môi như nụ anh đào vừa hé nhụy.
Tuy y phục trên người nàng là của người sơn dã, song không vì thế mà vẻdiễm lệ kém tươi đi. Ngược lại với đốc kiếm nhỏ bên bờ vai hữu, nàng vừa là đóa hoa đồng nội bình dị, vừa là trang nữ hiệp tài sắc vẹn toàn.
Và Cổ bang chủ tuy không bao giờ biết giữ gìn lời nói nhưng cũng phải có phần nào thận trọng khi lên tiếng đáp :
- À... à... tiểu cô nương. Tiểu cô nương bảo sao? Đây là Thúy Diệp cốc? Làm sao lão vào đây được à? Chẳng là... chẳng là...
Lần đầu tiên trong đời Cừu Thạch đối diện với một giai nhân hương trờisắc nước như thế này, cho nên chàng nghe tim mình đập loạn lên. Cũng may là trong lúc Cổ bang chủ lên tiếng đáp lại, chàng cũng đã kịp kiểm soát lại tâm trạng của chàng.
Vì thế khi nghe Cổ bang chủ ngập ngừng không sao đáp lại được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-long-cuu-chuyen/2891529/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.