Bên ngoài trang viên
Đám sát thủ đang cảnh giác nhìn xung quanh thì chính điện bỗng nhiên truyền tới tiếng động thật lớn. Vương Huy lập tức lên tiếng
- Chắc là không có chuyện gì đâu? Các ngươi cứ làm việc của mình đi
Hắn vừa nói xong thì chính điện lập tức sụp đổ. Vương Huy khuôn mặt lập tức cứng lại. Cái này là đánh mặt hắn mà, vừa mới nói không có chuyện thì chính điện liền lập tức sụp đổ. Đám sát thủ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi rồi lao đến khu vực sụp đổ.
Oành
Đống đổ nát bị đẩy ra, Lăng Sơn và Phúc bá mặt mũi âm trầm bước ra.
- Từ bây giờ, Lăng Dạ là phản đồ của Hắc Dạ các, dùng tất cả mọi thứ để tiêu diệt hắn cho ta.
- DạNơi nào đó trong Thiên Đấu
Vách núi bỗng nhiên mở ra một thông đạo, một thiếu niên mi mục thanh tú bước ra. Bước chân hắn lảo đảo, mặt mũi trắng bệch, khóe miệng con vương tơ máu, vừa nhìn đã biết là trọng thương. Thiếu niên này không ai khác chính là Lăng Dạ vừa đào mệnh trong tay Lăng Sơn. À không, bây giờ phải gọi hắn là Vũ Dạ.
- Hãy chờ ta, ta sẽ trở lại tìm các ngươi. Tin ta đi, các ngươi sẽ phải hối hận.... a a a a
Thoáng gào thét phát tiết cảm xúc, Vũ Dạ nhanh chóng bình ổn tâm tình. Bây giờ không phải lúc để gào thét, cần nhanh chóng hiểu rõ tình hình của mình.Lại nói đến Hạo Nhật, mấy ngày nay chỉ có phơi linh thảo, chăm sóc cây cỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-lo/2102238/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.