Cho đến khi đã cầm chiếc "thần kiếm" trong truyền thuyết này về nhà trọ, Morren vẫn có chút không kịp phản ứng.
Cậu treo thanh kiếm cạnh đầu giường, sau đó ngồi ngẩn người ở một bên rồi mới bắt đầu đi sắp xếp hành lý.
"Cậu thật sự phải mang nó đi theo?" - Giọng nói của Neil mang một vẻ hơi không đồng ý.
Từ sau khi đi khỏi nơi bán vũ khí, cậu ta đã cảm thấy Morren bị mắc lừa, mặc dù chính chủ cửa hàng đã cưỡng ép nhét nó vào tay Morren và không lấy tiền.
Nhưng lo lắng của Neil không nằm ở vấn đề tiền bạc, mà cậu ta hoài nghi cái thanh kiếm bẩn thỉu này không có năng lực chém giết Ma Nhân.
Tuy rằng nó bị thổi phồng thành thanh kiếm mà ngài Mackin đã dùng qua, mà quả thực chính bản thân Neil cũng không thể rút nó ra được, thế nhưng trong đầu cậu ta không tin mấy mánh khóe như thế này. Neil chỉ cảm thấy thanh kiếm đó là đạo cụ do chủ cửa hàng chuẩn bị, và Morren đúng lúc phá giải được nó mà thôi.
"À thì, thật ra tôi cảm thấy cảm giác của nó không tệ lắm. Cho dù không phải là thật đi nữa thì cách nó được đúc ra không tồi chút nào." - Morren trầm ngâm trong chốc lát, quay đầu sang chỗ khác để trả lời.
Neil bĩu môi: "Dù sao thì đến lúc thật sự đối đầu với Ma Nhân, nếu thanh kiếm đó của cậu hỏng thì tôi không thể chạy tới cứu cậu được đâu."
Morren nở nụ cười, không nói gì.
Neil vừa buộc túi quần áo vừa nói tiếp: "Cậu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-linh-khong-cho-toi-yeu-duong/1152296/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.