🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Không, không có gì hết!"

Không biết phải đối mặt như thế nào với câu hỏi này, Morren vội vàng đáp lại một tiếng sau đó khẩn trương cúi đầu.

Sông Vĩnh Độ có chứa hiểm trở.

Ảo giác liên tiếp khiến cho Morren khó có thể chống đỡ. Đầu óc của cậu còn chưa hồi phục lại, chỉ biết rằng lời nói xấu hổ mà mình lỡ thốt ra đã bị thần linh đúng lúc nghe thấy.

Vào giờ phút này, đối với cậu mà nói, ngay cả việc phải đối diện với ánh mắt đơn thuần của thần cũng là một án tử hình.

Bởi vì, cậu có cái loại tình cảm đó với thần linh... đúng là ảo tưởng mà.

Thì ra thần linh đã đi tới bờ bên kia rồi. Mà cậu vẫn còn mắc kẹt ở phiến đá thứ hai.

Morren nhìn nước sông đang chảy dưới chân, trái tim như muốn vọt lên cổ họng. Cậu đang do dự không biết nên bước tiếp như thế nào, thì nghe thấy một giọng nói bỗng nhiên trở nên lạnh tanh:

"Morren, cậu thật sự khiến ta phải thất vọng." - Vernes đứng ở bờ bên kia, rũ mi nhìn Morren bằng nửa con mắt, mở miệng nói ra một lời cứng rắn mà lạnh nhạt.

Morren sợ hãi ngẩng đầu lên, chỉ thấy vẻ mặt hờ hững của thần linh, sau đó, ngài không chút nể tình mà xoay người, để lại cho cậu một bóng lưng xa xôi không thể với tới, bỏ cậu ở giữa dòng sông, một mình bước tiếp.

Thất vọng?

Là vì lời nói mạo phạm của mình mà thất vọng, hay là vì cậu vô dụng, không thể đi qua sông?

"Thật xin lỗi, xin chờ tôi một chút,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-linh-khong-cho-toi-yeu-duong/1152273/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.