Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thần, đang chăm chú nhìn bạn.
Những lời này rõ ràng không phải chỉ mặt gọi tên nói với cậu, thế nhưng Phương Việt có cảm giác dường như bản thân "bị nhằm vào", không thể không nói đây đúng là một lời quảng cáo rất có ma lực.
Bản thân cậu không theo bất kì tín ngưỡng tôn giáo nào, nhưng lại cực kì để ý những lời này, cho nên ngay cả môn vật lý mà cậu thích nhất ở đại học cũng chỉ ngồi ngơ ngác cho đến hết tiết.
Buổi chiều sau khi tan học, cậu mang đồ trở về phòng ngủ, xem điện thoại di động. Lúc trước, bên phòng hỗ trợ vừa phát loa thông báo "Tìm người làm mất đồ" khắp trường, tạm thời vẫn chưa có ai hồi âm.
Phương Việt cũng không có ham muốn nhìn trộm sổ ghi chép của người khác, chỉ là đang kiểm tra một chút xem trên bìa có họ tên chủ nhân của nó hay không.
Dưới góc phải của lớp da đen thui bên ngoài thật sự được khắc một dấu hiệu, nhìn kĩ là có thể nhận ra đó là một chữ M in hoa, trông không giống kiểu được thiết kế sẵn, mà là người khác cầm bút viết lên.
"M? Có phải là sổ tay của Mạnh Duy Nhất không?" - Mắt Hoàng Tu Kỳ nheo lại, tiếng hút sữa rồn rột vang dội.
"Ai cơ?"
"Mạnh Duy Nhất." - Hoàng Tu Kỳ chỉ sợ rèn sắt không thành thép, nhanh chóng phổ cập kiến thức - "Cậu chưa từng nghe qua à? Cậu dùng máy ép hoa quả để lên mạng hả? Hôm cậu ta nhập học kinh thiên động địa lắm luôn ý. Người ta là họa sĩ trẻ thiên tài đó, sinh viên mới của khoa mỹ thuật năm nay, mười hai tuổi bắt đầu mở triển lãm tranh, một bức tranh mang ra rao bán cũng có thể bán mấy chục vạn... Không được, không nói thêm nữa, nói nữa tôi lại vì ghen tị mà thành người xấu mất."
"Thế à? Lợi hại quá." - Phương Việt mờ mịt nói.
"Vị thiên tài nhỏ này khi vẽ đều ghi ký hiệu M ở dưới góc phải, đây là cách ký tên riêng của cậu ta đấy." - Hoàng Tu Kỳ đang nói, đội nhiên vỗ gáy một cái, bừng tỉnh nhận ra - "Ê, có khi đây thật sự là sổ ghi chép của cậu ta. Nghe nói, Mạnh Duy Nhất cực kì cao ngạo, toàn mặc đồ màu đen, rất tàn nhẫn, hình tượng giống cái tên buổi trưa mình gặp như đúc á. Ui cậu đưa quyển sổ đó đây, cho tôi xem một chút."
"Cậu nhìn rõ cái người buổi trưa đấy à?"
Hoàng Tu Kỳ một bên bật đèn bàn, chăm chú ngắm nhìn ký tự trên bìa, một bên chân thành trả lời: "Không hề, nhưng tôi cảm nhận được khí chất của cậu ta cứ giả giả."
"......"
Phương Việt không còn gì để nói, thấy sắp đến tối bèn đi ăn, sau đó một mình đi đến tiệm bói mà bạn gái Hoàng Tu Kỳ đã giưới thiệu.
Bà bói nhỏ nhiệt tình trợ giúp cậu như vậy, cậu cũng nghe theo lời cô ấy nói một chút. Huống chi cô ấy nghe được một chút chuyện mà đã thay cậu đặt trước buổi xem bói, tiền cũng trả rồi...
Bao giờ về nhờ người tặng quà coi như cảm ơn vậy.
Mặc dù nội tâm Phương Việt không hề cực kỳ tin tưởng vào các loại bói toán, nhưng ít nhiều cũng có chút tò mò, bèn coi lần này ra ngoài là một lần trải nghiệm giải trí.
Đi ra cổng trường rồi qua cầu vượt, khoảng năm, sáu phút, Phương Việt nhìn thấy một căn nhà hơi khác so với những căn còn lại, hoàn toàn không hợp với phong cách của khu phố thương mại này.
Cửa của nó có hai cột đèn màu tím đậm u ám, nhìn qua còn tưởng là tiệm cắt tóc. Có điều, nhìn kiểu chữ trên tấm bảng đen sẫm cùng tổng thể phong cách Gothic, cho dù là tiệm cắt tóc thì cũng là kiểu sẽ cắt tóc bờm ngựa đánh bật thị giác cho bạn...
Phương Việt chần chừ một lúc, chậm rãi đẩy cửa ra, đi vào trong tiệm.
Ở cửa có treo mấy dây chuông gió băng thủy tinh đang đung đưa, một mùi khói thơm thơm bỗng nhiên tràn vào trong khoang mũi, cũng không khó ngửi. Cậu không nhịn được xoa xoa cánh mũi.
Khác với tưởng tượng của cậu, người xem bói không mặc áo choàng ma pháp hay ôm cầu thủy tinh gì cả, ngược lại ăn mặc vô cùng giản dị, đang ăn mỳ gói xem chương trình giải trí.
"Cậu có hẹn trước không?" - Cô gái đang ngồi ở trước quầy xem chương trình giải trí, giương mắt nhìn Phương Việt, trong nháy mắt ngạc nhiên vì phát hiện đây là một nam sinh, vội vã nuốt mỳ vào bụng, ngay sau đó đặt câu hỏi.
"Đúng vậy. Combo 388 tệ, bao gồm "Giải thích kiếp trước + dự đoán nhân duyên + lời chỉ dẫn của thần hộ mệnh..."
Phương Việt đọc phần thông tin mà bà bói nhỏ gửi cho cậu trên điện thoại, lấy mã hai chiều trên điện thoại đưa cho nhân viên cửa hàng để quét.
Cậu hoàn toàn không hiểu những thứ này là gì, không phải nói là xem nhân duyên thôi sao? Kiếp trước với thần hộ mệnh là cái gì...
Cậu tưởng chừng mình đang mở cửa sang một thế giới mới vậy.
"Ồ vâng ạ, nghe tư vấn mất tầm một giờ. Bây giờ tôi sẽ dẫn cậu đi gặp chị Chu Địch nhé." - Nhân viên cửa hàng gật đầu, cầm điện thoại lên gọi vào một số điện thoại. sau đó dẫn Phương Việt đi vào trong tiệm xem bói.
Trang trí ở chỗ này đều lấy màu xanh tím đậm làm chủ, trên tường có rất nhiều loại ký hiệu cổ xưa mà Phương Việt nhìn không hiểu, trên sàn nhà cũng trải các loại thảm nhung mềm mại.
Phương Việt không nhìn xung quanh quá lâu, đè xuống tâm tình hiếu kỳ ở trong lòng, bước vào một gian phòng bị ngăn cách bằng một tấm rèm.
Bên trong gian phòng có một cái bàn, chiếc khăn trải bàn có họa tiết hình ngôi sao David*, các cây nến đầy màu sắc cùng các viên pha lê mang nhiều hình dáng kỳ lạ được bày biện trên bàn.
Một vị nữ sĩ đi vào, rút ra mấy chiếc hộp đựng thẻ bài ở cái giá phía sau, ôm chúng trong lòng rồi ngồi xuống đối diện Phương Việt.
Dễ nhận thấy, người này chính là Chu Địch. Là một cô gái tóc xoăn và làn da trắng nõn như trong suốt, cô nhìn rất trẻ tuổi, nhưng dưới mắt có quầng thâm không che phủ được, để lộ một chút mệt mỏi.
"Chào buổi tối." - Giọng nói của cô nhẹ nhàng, ôn nhu dễ nghe.
"... Chào buổi tối. Giờ tôi cần làm những gì ạ?" - Phương Việt kiềm chế tâm tình, chỉ ngồi một phần ba phần ghế, hơi câu nệ hỏi.
"Cậu, cần phải giữ bình tĩnh. Tập trung tinh thần làm rõ vấn đề của bản thân, ví dụ như "Xin hãy miêu tả kiếp trước của tôi."." - Chu Địch rút ra một bộ bài, cầm ở trong tay, thành thục xào bài.
Nhờ sự hướng dẫn kiên nhẫn của cô, Phương Việt hoàn thành một lần rút bài đầu tiên.
"Trước hết, tôi kết luận được cậu là một linh hồn rất cao tuổi. Xét tổng thể, cố hương của linh hồn cậu đã từng ở phương Tây." - Đầu ngón tay Chu Địch cái có cái không gõ xuống mặt bàn, tầm mắt cô hướng về phía các lá bài, một tay còn lại vuốt nhẹ lên khối thủy tinh trên bàn.
"Lá 'Biển lớn' này, nhìn thấy không? Ý muốn nói cậu có duyên phận với đại dương, cũng có thể kiếp trước của cậu là một thủy thủ. Kiếp này, cậu sẽ cảm thấy rất gần gũi khi đối mặt với nước." - Chu Địch chỉ chỉ lá bài có hình vẽ thuyền buồn cùng mặt biển, nói.
Sau đó, cô cau mày, trầm ngâm trong phút chốc, tiếp tục lên tiếng: "Ôi, còn nữa, ý nghĩa của lá 'Nữ tu' này, kiếp trước của cậu, không xác định được là kiếp nào, hẳn là một người phụ trách công việc liên quan đến tôn giáo."
Chu Địch cầm lá bài lên, đưa tới trước mặt Phương Việt, tổng thể lá bài vẽ một người mặc trang phục nữ tu, đang nhắm mắt cầu khấn."
"Kiếp trước, có lẽ cậu công tác ở giáo đường, có thể là mục sư hoặc là nhân sĩ tôn giáo nào đó khác. Lá bài này nắm một vị trí rất quan trọng, hẳn là lá bài có ảnh hưởng lớn nhất đến cậu, sẽ mang đến rất nhiều nghiệp chướng. Ừm, có lẽ nó sẽ khiến tình yêu của cậu gặp khó khăn..."
Chu Địch vừa mới nói xong, Phương Việt ngay lập tức chấn động mãnh liệt.
Đại khái là có thể hiểu được suy nghĩ và phản ứng sinh động của Phương Việt, giọng nói của Chu Địch lập tức càng trở nên chắc như đinh đóng cột: "Cậu cần phải hiểu là, người làm công việc về tôn giáo hầu như đi theo con đường cấm dục, thanh tâm quả dục, dùng bản thân mình dâng lên cho thần linh và tín ngưỡng của họ, không tham gia vào tình yêu của loài người đâu. Tôi gặp rất nhiều người rút được lá 'Nữ tu', thế nhưng cậu còn rút ra cả 'Mê cung' với 'Gông xiềng', tổ hợp ba lá này là lần đầu cùng xuất hiện đấy..."
"......" - Cảm giác khiếp sợ trong lòng Phương Việt tắt ngúm, cậu cảm giác thế giới quan của bản thân đang dần dần vỡ nát.
Đây hẳn không phải là lời thông cảm khách sáo gì đi, trừ phi thầy bói nhỏ kia tiết lộ chuyện của cậu cho người xem bói, mà khả năng này cực kỳ nhỏ.
"Đừng lo lắng." - Chu Địch phất phất tay, rút ra mấy bộ bài nữa - "Ảnh hưởng của kiếp trước nhiều hay ít, để tôi xem đường tình duyên của cậu một chút."
......
Năm phút sau, một tay Chu Địch chống cằm, một tay có sơn móng màu tím xinh đẹp vuốt lên chiếc khăn trải bàn hình ngôi sao David, giương mắt nhìn về phía Phương Việt đang ngồi đối diện, cười một cách thần bí, sau đó mở miệng: "Tôi thấy, người yêu tương lai của cậu, trong vòng một tháng sau sẽ xuất hiện bên cạnh cậu đấy."
"Nhìn từ mấy lá bài này, đối phương có thể là người thuộc cung hoàng đạo nhóm thủy*. À, cũng có thể là nhóm khí*..." - Nàng cầm hai lá bài, để trước mặt Phương Việt, theo thứ tự bao gồm lá 'King of Cups' cùng 'The Lover'.
"Tính cách của đối phương vô cùng dịu dàng, sẽ cực kỳ săn sóc cậu, rất cưng chiều cậu nữa. Tâm lý của hắn rất mạnh mẽ, sẽ giúp cậu tìm được bản ngã chân chính sâu trong nội tâm. Hắn cũng là một người rất lợi hại, có năng lực rất cao, ở một tập thể sẽ chiếm vị trí lãnh đạo."
Phương Việt lặng lẽ đổi tư thế ngồi, tập trung chăm chú nghe giảng giải.
"Thế nhưng, ở đây còn có một lá 'The Devil'... lá bài này, có thể nói đối phương có một tài năng đặc biệt. Hơn nữa, hắn đối với cậu có dục vọng về cả mặt tinh thần lẫn xác thịt. Điều này cũng có khả năng mang ý nghĩa, đây là một tình yêu mang màu thế tục, không ràng buộc bởi tôn giáo." - Chu Địch ngừng lại một chút, dò xét hỏi - "Tôi không có ý mạo phạm, nhưng mà tôi đoán, tính hướng của cậu thuộc kiểu ít phổ biến hơn so với đại chúng đúng không?"
Phương Việt gật đầu như gà mổ thóc.
Chu Địch tự tin cười một tiếng, nói thêm: "Thế thì đúng rồi, có thể xã hội cùng bạn bè cậu không hẳn ủng hộ tình yêu này, nhưng mà..."
Cô còn chưa nói hết, lá bài trong tay đột nhiên rơi xuống đất.
"......" - Cả người Chu Địch chợt cứng lại, hơi ngừng giọng.
Không biết đang suy nghĩ điều gì, mấy giây sau cô mới chậm rãi nhặt bài lên, sửa sang lại tóc hai bên mái, nói xin lỗi xong mới tiếp tục: "Nhưng mà tình cảm của hai người nhất định là kiểu bị hấp dẫn lẫn nhau, nước chảy thành sông. Hơn nữa, người yêu tương lai của cậu rất có thể chính là người mà số phận đã an bài cho cậu."
Sau khi tâm trạng bỗng dưng bị cắt đứt, cô không hứng thú giống như trước nữa, biểu cảm cũng phai nhạt dần. Cô dùng một cái bút lông chim làm ngón tay, kéo ra hai lá tarot, nói: "Cậu nhìn đi, một mình cậu mà rút ra được 'Twin Flame' và 'Soulmate', duyên phận của hai người các cậu đại khái cũng phải theo đuổi nhau từ rất rất lâu về trước..."
"Có thật không?"
"Đương nhiên rồi, mới đầu tôi đã nói, cậu là một linh hồn cao tuổi..."
Phương Việt nghe thế thì hơi sửng sốt một chút, miệng khô khốc nói: "Nhưng không phải kiếp trước của tôi là một tu sĩ thanh tâm quả dục hay sao?"
________________________________
*Ngôi sao David:

*Chòm sao nhóm Thủy: bao gồm Song Ngư, Bọ Cạp và Cự Giải.
*Chòm sao nhóm Khí: bao gồm Song Tử, Bảo Bình và Thiên Bình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.