Tất cả đều được giải thích.
Vì sau trận thường quy Clown mới đánh được một nửa đã biến mất, vì sao R. H vẫn luôn để người có thực lực không bằng là Boulder đánh chính thức. Trong khoảng thời gian này Clown đã đi đâu, làm cái gì… Dường như đáp án của tất cả vấn đề này đều nằm trong vết sẹo dài kia.
Trị liệu vật lý, phẫu thuật, phục hồi. Có một đoạn thời gian, bệnh viên như là căn cứ thứ hai của Tề Hiến. anh mang theo vết thương ở tây, vừa cười vừa xem phát sóng trực tiếp đồng đội quét ngang ở Hàn Quốc, sát xuyên ở Châu Âu.
Anh muốn trở về, anh cần phải trở về.
Cảm giác khi chạm vào con chuột cùng bàn phím, một khi đeo tai nghe lên liền yên tĩnh giống như đang đặt mình vào một không gian kỳ diệu.
Sau đó, anh nghe được tiếng chỉ huy của đội trường luôn bình tĩnh, nghe được em trai kiêu ngạo trào phúng, nghe được kêu kêu to vui mừng của Phô Mai.
Anh đã từng như một vai hề, một Clown luôn mang bộ mặt tươi cười trước mặt người khác. Rất nhiều người vì điều này mà động lòng với anh rồi lại lần lượt phản bội anh.
Tình thân cũng được, tình yêu cũng thế, dù anh có cố gắng nỗ lực thế nào thì cuối cùng vẫn không thể lưu được bất kỳ cái gì.
Chỉ có đồng đội của anh, chỉ có thi đấu thể thao điện tử, chỉ có ước mơ sẽ vĩnh viễn đợi anh.
Ly biệt ngắn ngủi nhất định là để cho lần gặp lại càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-lam-doi-truong-can-phai-lanh-lung/1965800/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.