Trước khi ngủ,Ngu Chiếu Hàn nằm ở trên giường tìm đọc hoàng lịch, suy nghĩ cẩn thận. Anh cảm thấy 14 thàng 2 là ngày lành, vừa là lễ tình nhân lại trong thời gian nghỉ, hôm đấy dù làm cái gì cũng đều không ảnh hưởng đến thi đấu. Anh nói ý tưởng của mình cho Thời Độ. Thời Độ chủi tục một tiếng, sau đó tỏ vẻ tâm mệt, không muốn để ý đến anh nữa.
Dù Ngu Chiếu Hàn có ngốc thế nào đi nữa cũng nhìn ra Thời Độ không hài lòng với ngày mà anh chọn. Anh hỏi Thời Độ vì sao, Thời Độ lại hỏi ngược lại, “Hiện tại là tháng mấy?”
Ngu Chiếu Hàn nói: “Bảy tháng.”
Thời Độ cạn lời đến tận cùng mà phản ngược lại thành cười, “Anh sợ ảnh hưởng thi đấu thì dứt khoát chờ đến khi nào giải nghệ rồi nói sau?”
Kiếp sống chuyên nghiệp của Ngu Chiếu Hàn đang ở thời kỳ đỉnh cao, anh cho rằng mình ít nhất còn có thể đánh thêm bảy, tám năm nữa.
“Chờ khi anh giải nghệ đã sắp 30 rồi.” Ngu Chiếu Hàn nói, “Liệu có muộn quá không?”
Thời Độ cười nhạt: “A, hóa ra anh vẫn còn có khái niệm ‘ muộn’ cơ đấy.”
Ngu Chiếu Hàn thỏa hiệp nói: “Được rồi, vậy em nói xem khi nào thì hôn môi.”
Thời Độ năm ở giường bên cạnh quay người, đưa lưng về phía Ngu Chiếu Hàn: “Em không muốn nói.”
Chọn ngày hoàng đạo đúng là thái quá, không có lập tức nói “Không” là nồi của cậu. Nhưng mà tình huống lúc đó, cậu đã bị Ngu Chiếu Hàn ngốc đến hoài nghi cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-lam-doi-truong-can-phai-lanh-lung/1965729/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.