Lục Hữu Sơn không biết Ngu Chiếu Hàn đi tìm Alligator, vẫn cứ nhớ mãi không thôi với Alligator, thúc giục lão Đàm liên hệ với giám đốc của ZC.
“Việc này dễ làm thôi,” lão Đàm nói, “Ông chủ hiện tại có ZC có thể kiếm được khoản này thì hay khoản đấy. Chỉ cần chúng ta đưa ra một cái giá vừa lòng, dù là huấn luyện viên của ZC thì cũng bán.”
Ngu Chiếu Hàn nói: “Alligator sẽ không tới RH, ít nhất mùa giải này sẽ không.”
Lục Hữu Sơn trừng mắt: “Sao cậu biết?”
Ngu Chiếu Hàn giả ngầu: “Trực giác.”
“A?” Lão Đàm có chút kỳ quái, “Trước đó cậu còn hỏi anh địa chỉ của ZC, anh còn tưởng rằng cậu muốn giáp mặt nói chuyện, chẳng lẽ không phải sao?”
Chút lật xe nho nhỏ này đối với Ngu Chiếu Hàn mà nói quá dễ dàng, “Đi gặp anh ta là vì kiểm chứng lại trực giác.”
Lão Đàm ngoài miệng: “À à à.”
Trong lòng lại là: Đã lâu rồi Shine không cắt tóc, tóc đã sắp che hết mắt rồi. Shine thật là đẹp.
Lục Hữu Sơn còn chưa từ bỏ ý định, muốn cưỡng đoạt đem người đoạt lấy tới, bị lão Đàm kéo về phòng cưỡng chế bình tĩnh lại.
Alligator không thể tới RH, lão Đàm cũng thực tiếc hận: “Huấn luyện viên dám sáng tạo, tâm lý lại lạc quan như Alligator đúng là hiếm. Cậu ta không tới, chăm sóc tâm lý của tuyển thủ cũng chỉ có thể để cho hai chúng ta tiếp tục đảm nhận thôi.”
Ngu Chiếu Hàn nói: “Đủ rồi.”
Trận thi đấu tiếp theo của R.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-lam-doi-truong-can-phai-lanh-lung/1965724/chuong-66.html