Satsuki và Tetsuko đi theo lối mòn để ra khỏi khu rừng, vừa đi họ vừa nói chuyện, tìm hiểu về nhau. 
“Nè Satsuki, năm nay anh bao nhiêu tuổi rồi nhỉ?”-Tetsuko mở lời trước. 
“Anh sao? Năm nay là 16 rồi! Vậy còn em?” 
“Em mới 15 thôi, vậy là kém anh một tuổi rồi nhỉ!?” 
“Ừm!” 
“Mà…này, em…muốn nghe thêm về chuyện của anh…!”-cô ấp úng bày tỏ. 
“Hả? Chuyện gì cơ?” 
“Thì lần trước anh có nói muốn đi theo con đường này để báo thù…nên em mới tò mò. À thì…nếu anh không muốn cũng không sao, em xin lỗi đã hỏi linh tinh vậy, coi như em chưa nói gì đi…”-cô vội xấu hổ quay mặt đi. 
“Em sợ anh buồn khi nhắc lại chuyện cũ à? Anh ổn mà, đó là quá khứ rồi nên cũng không để tâm lắm đâu. Với cả đã là đồng đội thì hiểu về nhau hơn cũng không thừa đâu, nên anh sẽ kể cho em nghe.”-cậu ấm giọng chấp nhận. 
“Thật…thật sao!?” 
“Ờ!” 
Satsuki bắt đầu kể cho Tetsuko nghe về chuyện của mình từ lúc được nhận nuôi cho tới khi biết được sự thật bẽ bàng. 
“À này Satsuki, ông bác Okita trong câu chuyện là cựu Lôi thánh sĩ, đúng chứ?”-Tetsuko hào hứng đoán ra ngay người cha nuôi của cậu. 
“Ừm, em biết ông ấy sao?”-Satsuki có chút ngạc nhiên, đôi mắt cậu tò mò không hiểu vì sao cô gái đi bên cạnh lại quen biết cha mình. 
“Vâng, cha em cũng là cựu Thủy thánh sĩ, hai người thân nhau lắm đấy!” 
“Ồ vậy à! Giờ anh mới biết đấy!”-Satsuki vỡ lẽ, những nút thắt trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-kiem-tru-ta/2982219/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.