Vừa sang canh hai, phòng bên mới vang lên những tiếng động nhỏ, Thôi Mẫn phải rất chú ý mới nhận ra :
Nàng khâm phục nghĩ thầm :
- “Lam Bào bát kiếm của Võ Đang thân thủ quả là bất phàm!”
Đã mặc y phục chỉnh tề, nàng nhẹ nhàng lướt qua cửa sổ rồi đóng lại.
Ngẩng lên nhìn, thấy ba bóng đen đang vượt qua mái nhà dãy phòng đối diện lao về phía tường ngăn khách điếm nhanh như tên.
Thôi Mẫn tự nhủ :
- “Thân pháp thật nhanh!”
Đồng thời vận hết kinh công lao mình đuổi theo.
Nàng cũng biết rằng Lam Bào bát kiếm rất có danh tiếng trong giang hồ, chỉ cần nhìn họ thi triển thân pháp cũng biết.
Vì bận bạch y dễ bị phát hiện nên Thôi Mẫn không dám tiếp cận quá gần.
Hôm đó đã là ngày mười hai tháng sáu.
Trăng còn chưa tròn, mới canh hai mà đã lên đến đỉnh đầu.
Thôi Mẫn bí mật bám theo Võ Đang tam kiếm, Không lâu thì ra khỏi thành, không theo đường cái mà đi vào khu hoang dã.
Sau chừng hai khắc, bốn người ba trước một sau đã tới chân núi Kê Công Sơn.
Võ Đang tam kiếm chia thành ba hướng lao vào núi lát sau mất di tích ảnh.
Thôi Mẫn ngập ngừng không biết nên theo người nào, cuối cùng nhảy lên ẩn trong vòm cây rậm trên một thân cây thực thụ.
Ánh trăng bát ngát tỏa khắp bầu trời, núi rừng chìm trong yên tỉnh. Ngoài tiếng côn trùng và tiếng gió xào xạc, không còn âm thanh nào khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-kiem-kim-thoa/2872072/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.