Mọi người đang nghe Văn Hương giáo chủ Ôn Như Phong nói về sâu độc thì Mai Quân Bích chợt phát hiện có âm thanh khác thường liền lắng tai nghe.
Quả nhiên bên ngoài miếu vang lên tiếng tiêu của người Miêu Cương thường dùng, từ xa tiến gần lại.
Nhưng có điều đặc biệt là tiếng tiêu ở đây không véo von thánh thót như thường nghe mà âm trầm như tiếng than khóc, nghe vừa huyền bí vừa rùng rợn.
Thứ âm thanh đó phát ra giữa đêm khuya, văng vẳng trong gió lúc xa lúc gần nghe càng đáng sợ.
Nghe một lúc, Mai Quân Bích chưa cảm thấy có gì nguy hại lắm nhưng Thôi Huệ, Thượng Quan Yến và cả hai tên thư đồng giống như bị một thứ ma lực nào đó làm váng cả đầu, trong người nôn nao vô cùng khó chịu.
Thôi Huệ thất kinh đoán rằng có kẻ dùng tà công ám toán liền lấy ra năm viên dược hoàn do gia gia tự chế cho mọi người uống vào.
Đan dược của Nhạc Sơn lão nhân quả là thần diệu!
Thuốc vừa bỏ vào miệng, lập tức sinh ra cảm giác mát mẻ thoải mái từ lưỡi lan tỏa ra khắp cơ thể làm mất đi cảm giác khó chịu.
Thôi Huệ cho rằng sâu độc của người Miêu Cương cũng chỉ lợi hại đến thế là cùng, nhìn Ôn Như Phong cười nói :
- Có lẽ tôn giả quá đề cao sự lợi hại của giống sâu độc rồi...
Văn Hương giáo chủ Ôn Như Phong nghiêm giọng đáp :
- Cô nương! Thanh Ninh Đan của Nhạc Sơn lão nhân tuy thần diệu nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-kiem-kim-thoa/2872011/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.