Quân Thư là người tiên phong, sau khi hắn dẫn đầu, năm người còn lại cũng làm theo và lần lượt bị hút vào cuộn giấy.
Trước khi Vân Kiếm Bình đi vào, nàng còn trộm liếc nhìn Vi Tam Tuyệt một cái. Ánh mắt của nàng cực kỳ phức tạp, pha trộn giữa sùng bái, tổn thương và không cam lòng sâu sắc.
Nàng không bao giờ quên ngày sinh nhật sáu tuổi của mình, nàng theo nhũ mẫu ra ngoài du ngoạn, những người đi theo bảo vệ toàn bộ đều bị giết, nàng suýt bị ma nhân bắt đi. Lúc đang vô cùng sợ hãi, Vi Tam Tuyệt giống như một tiên nhân từ trên trời rơi xuống, dùng ngón tay mình như một thanh kiếm, một đạo kiếm khí bắn ra lập tức chém vỡ đầu một ma nhân. Nhìn thấy hơn chục ma nhân với đầu vỡ tan thành bột, chỉ còn lại cơ thể đứng đờ ra trong chốc lát rồi máu từ cổ bắn ra xối xả, nàng không hề cảm thấy chút kinh hoảng nào, ngược lại còn cảm thấy một luồng kiếm khí mạnh mẽ trào lên trong cơ thể, tựa như măng mọc sau mưa điên cuồng vọt lên khỏi mặt đất.
Sau đó nàng không còn ham chơi nữa, dốc lòng tu luyện kiếm đạo, cuối cùng năm mười hai tuổi đã thi đậu vào học viện. Nàng đến bái Vi Tam Tuyệt làm thầy nhưng lại bị hắn trước mặt mọi người cười lạnh một tiếng nói: "Kiếm đạo của bản tôn không truyền cho nữ tử vì đó chính là vũ nhục kiếm của bản tôn."
Dừng lại suy nghĩ của mình, Vân Kiếm Bình thu lại ánh mắt, nhảy vào trong bức họa.
"Vi sư tôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/371436/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.