Khúc Xuân Thu chọn đi cùng con gái, Nguyên Hóa Nhất liền đi theo đến biệt viện Cửu Quốc. Đưa người vào xong, lúc chuẩn bị quay về phủ quốc sư xử lý công vụ, hắn đụng mặt Quân Chấp về sau họ một lúc.
Quân Chấp giống hắn, không thể thu kiếm vào ý thức hải, một tay cầm Thiên Kiếp gật đầu mỉm cười với hắn. Trừ sắc mặt trắng bệch, thần thái vẫn như cũ.
Bước chân Nguyên Hóa Nhất tạm dừng, nhẹ gật đầu đáp lễ rồi đi lướt qua Quân Chấp.
Được vài mươi bước về hướng phủ quốc sư, Nguyên Hóa Nhất đột nhiên quay đầu: "Quân Chấp!"
Quân Chấp xoay người: "Ừm?"
Chung quanh có nhiều đệ tử của chín nước ra vào, muốn tránh bọn họ nên Nguyên Hóa Nhất truyền âm: "Ta đã nghe Tiểu Muội kể chuyện ngươi và Thiên Kiếp. Ngươi và ta coi như có duyên, đều cầm kiếm của Nhập Ngã Kiếm Môn, xem như đồng môn. Sau khi mất đi ký ức đều đi vào ma chủng và lại trở thành đồng môn."
Quân Chấp gật đầu: "Thật rất có duyên."
Lời đáp chỉ có bốn chữ khiến Nguyên Hóa Nhất không biết nên nói tiếp thế nào. Thật ra hắn đã nghĩ đến xin lỗi nhưng đối đầu mấy năm qua của hai người làm hắn vô cùng xấu hổ.
Nguyên Hóa Nhất mất rất lâu mới lấy được dũng khí: "Thật xin lỗi!"
Quân Chấp chớp chớp mắt: "Hả?"
Nguyên Hóa Nhất ngượng ngùng: "Bây giờ ta tin trận chiến trước kia của hai sư tôn không liên quan đến ngươi. Mấy trăm năm qua ta thù hận ngươi vì chuyện đó, còn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/3377779/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.