Ngắt Nhất Tuyến Khiên rồi Khúc Duyệt vẫn còn tức.
Cửu Hoang dè dặt hỏi: "Lục Nương, nàng sao vậy?"
Khúc Duyệt muốn mở miệng nói nàng thường xuyên có ý tưởng, trong một ngõ hẻm tối tăm nào đó, lấy bao tải trùm lên đầu Khúc Tống rồi tẩn cho một trận. Nhưng nàng nhịn xuống, lỡ như Cửu Hoang không phân biệt được đây chỉ là lời nói hờn mát, hậu quả thật không thể tưởng tượng.
"Không có gì đâu." Khúc Duyệt hậm hực nói, đúng lúc này ngọn núi chấn động, "Đi thôi, chúng ta ra ngoài."
Đoàn người bước vào địa đạo, xuyên qua lối đi tối tăm ra khỏi núi lửa.
Đường hầm được kiến đá gặm nhấm ra có thể chứa hai người song song. Cửu Hoang theo thói quen đi phía sau Khúc Duyệt, thế nên Tạ Vô Tình đi bên cạnh nàng. Diệp Lam Quân thoáng ngập ngừng rồi cũng bước nhanh hai bước, đi sóng vai cùng Cửu Hoang.
Hắn ho khan hai tiếng nhưng Cửu Hoang không có phản ứng gì.
Cửu Hoang cao hơn hắn một chút, hắn bèn nâng cằm, hơi nghiêng đầu: "Đại ca."
Cửu Hoang nghe thấy nhưng nội đan trong người khiến hắn không thoải mái, nên cũng không muốn nói chuyện với Diệp Lam Quân, dù sao nói gì cũng đều là lời vô nghĩa lãng phí nước miếng.
Diệp Lam Quân lại kêu: "Đại ca?"
Khúc Duyệt quay đầu, nhìn thẳng vào mắt Cửu Hoang.
Cửu Hoang thấy hàng mày lá liễu cong cong của nàng hơi nhướng lên, liền hiểu, đáp lại Diệp Lam Quân: "Ừ."
Diệp Lam Quân cho rằng vì hành động thiếu suy nghĩ của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/3373218/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.