Giọng điệu Tông Quyền không nhanh không chậm lộ ra đôi phần uể oải và bất đắc dĩ.
Tuyết Lí Hồng đột nhiên phản ứng: "Khúc nha đầu, sao ngươi tới nhanh như vậy?"
Khúc Duyệt: "Lúc Tông tiền bối phá ma chủng mà ra, Quân tiền bối cảm giác được."
Tuyết Lí Hồng: "Vậy bây giờ phải làm sao?"
Lần trước đã thử, Khúc Duyệt ra khỏi khu vực rong rêu cũng bị đóng băng, không thể nào khiêng bọn họ đi được. Tuyết Lí Hồng càng không có năng lực phá băng lần thứ hai.
"Dễ thôi." Một lần ngã một lần khôn, Khúc Duyệt đã chuẩn bị trước, nàng lấy từ vòng trữ vật ra một trục quấn dây kim loại thể tự thu dây.
Tông Quyền hỏi: "Đây là pháp bảo gì?"
Tuyết Lí Hồng cũng không nhận ra nó là thứ gì: "Dưới đáy thần khí, pháp bảo tầm thường e là không phát huy công dụng đâu."
Khúc Duyệt ngồi thụp xuống trong mớ rong rêu: "Chẳng phải pháp bảo gì, chỉ là vật liệu tổng hợp có khả năng chịu nhiệt độ cực thấp thôi. Không có chút pháp lực nào, thần khí không phát hiện được."
Tuyết Lí Hồng hiểu ra: "Ngươi tính kết dây này thành thòng lọng, cột bọn ta lại rồi kéo đi à?"
"Khó!" Tông Quyền từng được chứng kiến đồ vật kỳ lạ cổ quái từ tay nàng, nhưng hai người hắn cách Khúc Duyệt tận hai mươi mấy trượng, nếu nàng dùng pháp lực ném qua, pháp lực sẽ bị nước ao dần triệt tiêu trên đường đến chỗ bọn họ.
Nhưng Khúc Duyệt không định sử dụng ngay cuộn dây này, nàng tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/3362898/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.