Tông Quyền mặt lạnh không hé răng.
Tuyết Lí Hồng tiếp tục lật xem những phiến ngọc được đóng thành tập nhật ký công việc.
"Ta thấy tinh thần của tiên sinh dường như không tốt lắm." Bốn người ngồi quanh một chiếc bàn, Quân Chấp rót trà dưỡng thần ra chén, đẩy đến trước mặt Khúc Duyệt.
Sợ quấy rầy Tuyết Lí Hồng, chàng truyền âm nói chuyện.
"Ngài cũng không khỏe hơn vãn bối bao nhiêu." Khúc Duyệt bưng chén lên, ủ trong hai bàn tay, dùng truyền âm đáp lời, "Dựa theo quy định của Bộ Đặc Biệt, ngài có thể đòi bồi thường với Nhị Ca ta."
Vì thoát vây, bất đắc dĩ dán thêm phù chú lên ma chủng khiến Quân Chấp vết thương mới chồng vết thương cũ.
Quân Chấp mỉm cười: "Nhị Ca cô đã chủ động đề nghị, bảo rằng để Nguyên quốc sư bồi thường."
Khúc Duyệt bật cười, cúi đầu uống trà, hỏi: "Vừa rồi Tuyết tiền bối nói ma chủng kỳ lạ là có ý gì?"
Nhắc đến chuyện này, Quân Chấp thu lại nét cười bên khóe miệng: "Ngài ấy nói thế giới bên trong ma chủng cúa chúng ta không phải hình thành tự nhiên."
Khúc Duyệt giật mình, ban đầu khi chưa biết lai lịch ma chủng nàng từng hoài nghi nó là vật chứa, giống khuyên tai hiện giờ Huyễn Ba đang ẩn thân chứa đựng cả một đại dương vậy.
Nàng hỏi lại: "Lẽ nào có người thu nhỏ một thế giới rồi chuyển vào ma chủng?"
Quân Chấp lắc đầu: "Ý của Tuyết Lí Hồng là ma chủng vốn không thể tự sinh ra thế giới, mà có người đi vào bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/3359078/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.