Cửu Hoang vẫn nhớ kỹ Khúc Duyệt bảo hắn gọi "bá phụ", nhưng vừa rồi thật sự là không phản ứng kịp, câu dặn dò kia của Khúc Duyệt cứ lặp đi lặp lại trong đầu, không khống chế được mà thốt ra miệng.
Bây giờ hắn gọi một tiếng "bá phụ" còn hữu dụng không?
Bằng cái miệng này của hắn, có thể giải thích rõ được không? .
========== Truyện vừa hoàn thành ========== 1. Ánh Trăng Lỡ Hẹn 2. Phong Tranh Ngộ 3. Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời! 4. Vẫn Thạch Thiên Hàng =====================================
Trong lúc nhất thời, cảm xúc của Cửu Hoang từ căng thẳng chuyển thành khủng hoảng rồi sau đó lâm vào khổ sở.
Hắn từ nhỏ lớn lên trên núi, trừ sư phụ, cơ hồ không giao tiếp với ai. Sư phụ rời đi ba trăm năm, hắn một mình ở trên núi ngày qua ngày, mãi cho đến khi "nhặt" được Lục Nương về, mới phát hiện thì ra còn có một cách sống khác.
Thì ra, nhịp tim đập không phải luôn cố định.
Vì Lục Nương, hắn bắt đầu học cách suy nghĩ, cân nhắc sự tình.
Ban đầu người ta nói hắn kỳ quái, hắn cũng không biết, ngược lại cảm thấy đối phương mới kỳ quái. Bây giờ càng ngày càng tiếp xúc với nhiều người, nhận thức ngày càng mở rộng, rốt cuộc hắn bắt đầu ý thức được mình có vấn đề, mình không giống với phần lớn mọi người trên đời này.
Vì thế ngoài chuyện tích cóp thật nhiều sính lễ, hắn nghiêm túc học làm một người bình thường. Khi không biết Khúc Xuân Thu còn sống, Lục Nương thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/3355978/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.