Nộ ý trị: giá trị của cơn giận
Cửu Hoang và Tân Lộ sánh bước đi lên Thang Nghiệp Hỏa, Khúc Duyệt khoanh tay đứng trên đỉnh núi chăm chú nhìn hai người họ.
Bộ quần áo mới của Cửu Hoang bị đè dưới núi khoáng thạch nên hắn vẫn mặc bộ quần áo cũ rách, phần bị Thiên Tà Kiếm cắt rách đã được hắn vá lại trên đường đến đây.
Lúc Khúc Duyệt gặp hắn lần đầu, hắn cũng có dáng vẻ như bây giờ, sau đó thì tu vi bị giật lùi, ngồi tù mười năm trong Thiên La Tháp, bị vu oan, bị phản bội...
Hắn dường như không hề thay đổi...
Lại nhìn Tân Lộ ở phía sau, nàng mơ hồ nhớ lại bản thân năm đó, vì sắm vai đóa hoa trắng yếu ớt nên cũng hay mặc váy trắng.
"Cái Thế huynh..." Tân Lộ trước đó bị thương vì cố gắng chạy trên Thang Nghiệp Hỏa nên vừa bò cầu thang vừa thở hồng hộc, thỉnh thoảng túm tay áo Cửu Hoang mượn chút sức lực.
Hắn muốn Cửu Hoang đi chậm một chút, quá mệt không thể đuổi kịp, lời còn chưa nói ra Thiên Nộ Kiếm trong ý thức hải lại chán động.
Tân Lộ buồn bực: "Cái Thế huynh, ta làm gì chọc giận huynh sao?"
Thiên Nộ Kiếm tuy hấp thu sự tức giận để thăng cấp nhưng nguồn gốc của sự tức giận này phải rõ ràng.
Cửu Hoang không hiểu hắn nói gì, phớt lờ hắn.
Tân Lộ chần chừ một chốc đã bị tụt lại khá xa đằng sau: "Ai, huynh đi chậm một chút, ta đang bị thương đó!"
"Chỉ một vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/2249813/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.