Trên đảo.
Khúc Duyệt điều khiển con ong dạo khắp mọi ngóc ngách trong động. Chóp hai sợi râu của con ong không ngừng lóe ánh sáng xanh tựa như hai bóng đèn nhỏ.
Khúc Duyệt nói: "Râu của nó cũng được cải biến, có thể phát hiện năng lượng dao động, kiểm tra các loại bẫy rập."
Ưu điểm là phát hiện rất chính xác, khuyết điểm là chỉ có thể cảm ứng trong khoảng cách rất gần.
Câu Lê nhìn hình ảnh trước mặt do con ong truyền về: "Vậy cô kêu ta theo làm gì?"
Có chỗ nào cần dùng đâu.
Khúc Duyệt cười nịnh nọt: "Lo trước khỏi họa. Hiện tại chưa có gì xảy ra, nhưng nếu bên trong thật có nguy hiểm, nhất định phải nhờ tiền bối cường công đi vào lấy quả kia ra."
Câu Lê không nói gì.
Ước chừng hơn một canh giờ, sau khi kiểm tra kỹ càng toàn bộ, con ong bay trở về. Khúc Duyệt lại lấy ra một mũi Tiêu Linh Tiễn khác, cắm phập vào kết giới rồi vạch ra một vết cắt dài.
"Tiền bối, đi thôi!" Tiêu Linh Tiễn chỉ có thể tác động lên kết giới trong một tức ngắn ngủi, Khúc Duyệt lập tức thu người chui vào, con ong cũng chui vào ống trúc bên hông nàng.
Hai chân Khúc Duyệt vừa đứng vững, vết nứt trên kết giới phía sau đã khép lại.
Câu Lê đã vào trước, giờ đang sải chân tiến lên. Khúc Duyệt theo sát phía sau, mỗi bước đều dẫm lên vết chân của hắn. Thật ra, nàng còn mang theo một pháp bảo thế thân, chỉ cần ném nó vào rồi dùng ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/2249799/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.