Hình như không chỉ có tiền, còn có địa vị, có thể diện nữa.
Cửu Hoang chỉ hiểu biết về châu Nam Man, không biết Diệp gia so với Khúc gia sẽ như thế nào. Hắn chẳng có chút hứng thú nào với tiền tài bảo vật và quyền thế địa vị, nhưng từ khi phát hiện gia cảnh nhà Lục Nương không bình thường, hắn càng phải suy nghĩ nhiều hơn.
Khúc Duyệt vẫn lo Cửu Hoang nhất thời không hiểu rõ: "Rau Hẹ, chàng đáng lẽ có rất nhiều người thân, không phải sống cô độc trong núi hơn mấy trăm năm..."
Cửu Hoang hoàn hồn: "Ta không cảm thấy cô đơn, luyện công rồi làm thủ công, ta bận rộn suốt ngày."
Sau khi có Lục Nương càng bận rộn hơn, nào có cô đơn?
Khúc Duyệt nêu ví dụ: "Đáng lẽ chàng sẽ giống như Diệp Lam Khuynh..."
"Diệp Lam Khuynh là ai?" Cửu Hoang suy nghĩ một lúc, "À, là hắn ta. Hắn thì làm sao, rất tốt sao?"
Khúc Duyệt:...
Xong! Khúc Duyệt cảm thấy đầu mình đã "treo máy". Cửu Hoang hoàn toàn không nghĩ theo lối người bình thường hay nghĩ, nhưng lời nói của hắn lại có lý đến mức khó hiểu.
Có phải nàng đã gần mực thì đen, bị đồng hóa rồi không? Đầu cũng có vấn đề?
Chờ sau khi Khúc Duyệt không hỏi nữa, Cửu Hoang mới thử thăm dò: "Lục Nương, Diệp gia so với Khúc gia của nàng như thế nào?"
Khúc Duyệt tỉnh lại từ trong mê mang: "Nhà ta đương nhiên kém hơn, cha ta bế quan, sinh tử chưa biết, Khúc gia chỉ còn lại sáu huynh muội ta. Trong khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/2249730/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.