Không đúng, không phải thuyền lật trong mương mà là Ẩm lật trong mương mới đúng. Lúc Ẩm Triều Tịch chọn hai cái tên này hẳn là rất mong mỏi, chung quy hắn đã dạy dỗ đến một trăm đệ tử, không mê tín cũng không được, chiêu đặt tên này quả thật hữu ích.
Tuy nhiên chắc chắn Câu Lê không vì một cái tên mà muốn diệt sư, nhưng Khúc Duyệt cũng không tiện hỏi thêm.
Hắn im lặng nhìn chằm chằm những lỗ thủng trên tường, nàng cũng trầm mặc.
Nửa nén nhang trôi qua, Câu Lê mở miệng: "Sư phụ ta vẫn tốt chứ?"
Khúc Duyệt vội đáp: "Nhìn có vẻ không tệ."
Câu Lê: "Vậy thật bất hạnh."
Khúc Duyệt:...
Nàng chẳng biết gì về quá khứ của hai thầy trò này, tốt nhất nên giữ im lặng.
Lại nửa nén nhang trôi qua, Khúc Duyệt quay lại hỏi Chi Kỳ: "Đã hết giờ rồi, ngươi quyết định thế nào?"
So với Chi Kỳ trông Quân Chấp còn căng thẳng hơn, chàng ta là người hi vọng tìm được đáp án về hạt ma chủng này hơn ai hết. Và thật ra cái Quân Chấp tìm chính là thân thế của chàng.
Sau một hồi đấu tranh, Chi Kỳ ngẩng đầu, thận trọng nói: "Ta đồng ý hợp tác với các người, nhưng sẽ không nói ra tất cả, ta cần giữ lại át chủ bài. Nhưng những gì ta nói cho ngươi đều là thật."
Khúc Duyệt gật đầu: "Được."
Xương bả vai bị móc khiến Chi Kỳ đau đớn: "Ngươi đã đồng ý giúp ta lấy lại bản thể."
"Ta lập lời thề tâm ma sẽ dốc hết toàn lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/2249726/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.