Hai người kẻ xướng người họa khiến hồ ly giận đến run rẩy, nhưng nó không dậm chân nữa, nhẹ nhàng đưa mắt về phía Quân Chấp: "Nhiếp Chính Vương của Phúc Sương?"
"Hoa tiên sinh!" Quân Chấp gật đầu thừa nhận, lễ độ một cách hoàn hảo, tựa như người trào phúng vừa rồi không phải hắn vậy.
Đó là Hoa Nam, hồ ly tinh sáu trăm tuổi, thầy huấn luyện của học viện Giáng Tuyết. Vài tháng nữa sẽ trở thành địch thủ nên Khúc Duyệt đã tìm hiểu về thầy huấn luyện của tất cả các học viện.
Thực lực toàn diện của Giáng Tuyết chỉ đứng thứ sáu trong Cửu Quốc nhưng tổng thành tích Thí Luyện Cửu Quốc lại xếp thứ ba. Ở Giáng Tuyết có rất nhiều yêu quái cho nên đội ngũ ở mỗi cuộc thi đều có ba con yêu. Thêm nữa, công tác bảo mật được làm vô cùng tốt, cho đến tận khi cuộc đấu bắt đầu, không ai biết Hoa Nam phái loại yêu nào ra ứng chiến. Trăm ngàn thứ kỳ quái, khó lòng phòng bị.
Hoa Nam quay lại kiệu lười biếng ngồi xuống: "Ta nhận được tin nhưng không ngờ Nhiếp Chính Vương ngài cũng tới. Xem ra quý quốc thật là cung phụng nâng niu Khúc tiên sinh như bảo bối!"
Quân Chấp thoải mái bày ra thái độ "Không sai, đúng là nâng niu cung phụng, ngươi cũng nên dè chừng một chút". Sau đó hắn suy nghĩ một chút, hỏi: "Không biết Hoa tiên sinh có được tin tức từ đâu?"
Hoa Nam đưa hắn một ánh mắt "ngươi biết mà": "Chuyện chứng đạo Phúc Sương gì gì đó bọn ta chỉ nghe rồi cười thôi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/2249624/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.